CHƯƠNG 100

Đinh Thu Huyền tức đến mức sắc mặt tái mét, nghiêm túc nói với Mạnh Chí Định: “Anh Mạnh, vô cùng xin lỗi, tôi đã kết hôn rồi.”

“Tôi biết rồi.”

Mạnh Chí Định vô cùng bình tĩnh nói: “Mặc dù cô là món hàng cũ, nhưng được giữ gìn khá tốt, mới 9 phần, vì vậy tôi không quá để ý.”

Phụt…

Đinh Thu Huyền nghe xong thật sự muốn đánh người.

Món hàng cũ?

Mới 9 phần?

Mạnh Chí Định này quả thật quá mất lịch sự rồi, cũng không có một chút EQ nào, có lẽ được nuông chiều từ bé, mới nuôi dưỡng thành cái tính nết xấu xa như thế này.

Mạnh Chí Định nói tiếp: “Trước mắt tôi rất hài lòng với ngoại hình của cô, người phụ nữ có thể khiến tôi nói ra những lời như vậy không nhiều đâu, cô nên cảm thấy vinh hạnh.”

Đinh Thu Huyền cười khẩy: “Thật sự cảm ơn, nhưng tôi không có hứng thú với anh.”

“Ồ?” Mạnh Chí Định hờ hững nói: “Cô có thể không có hứng thú với tôi, nhưng tôi lại có thể giúp cô giải quyết khó khăn.”

“Tôi nghe nói, người chồng bây giờ của cô là một kẻ vô dụng đi ở rể, còn nợ một số tiền khổng lồ 2700 tỷ, căn bản không thể trả nổi.”

“Cô ly hôn với anh ta, cưới tôi, vậy thì cô sẽ không còn quan hệ gì với anh ta nữa, khoản nợ 2700 tỷ kia cũng không liên quan gì đến gia đình cô, mọi người sẽ không cần phải chịu áp lực lớn nữa.”

“Cuối cùng…”

Mạnh Chí Định lấy ra một tờ chi phiếu đặt lên bàn: “Chỉ cần cô tình nguyện ly hôn với người chồng bây giờ, tái giá gả cho tôi.

Mạnh Chí Định tin chắc là đối phương nhất định đồng ý tái giá, đây chính là một cơ hội tốt nhất, có thể gả vào “hào môn”, lại có thể giúp cả nhà mình thoát khỏi khoản nợ khổng lồ.

Chỉ có con ngốc mới từ chối.

Nhưng….

Đinh Thu Huyền mỉm cười lắc đầu, đẩy tờ chi phiếu qua: “Xin lỗi, nếu như muốn tôi sống cả đời với người không có tố chất như anh, tôi thà gánh theo món nợ khổng lồ nhảy lầu tự sát còn hơn.”

Ý tứ chính là….chết còn tốt hơn sống với anh.

Mạnh Chí Định tức giận, xé nát tờ chi phiếu, đứng dậy hung dữ nói: “Một kỹ nữ đã bị phá hỏng, món hàng cũ rách nát như cô, ông đây thấy ngoại hình của cô có chút quyến rũ mới cho cô cơ hội, mẹ nó cô còn phấn khởi phổng mũi lên mặt đúng không? Cô nghĩ ông đây tiếc rẻ cô sao? Cô cùng với người chồng bỏ đi của cô đi chết đi, món hàng cũ rách nát!”

Đinh Nhị Tiến còn muốn ngăn lại, kết quả lại bị Mạnh Chí Định hất ra.

Anh ta chỉ vào Đình Nhị Tiến nói: “Lão già kia, ông còn muốn tìm ba tôi bàn công việc sao? Ha ha, đợi bị sa thải đi!”

Mạnh Chí Định thở hổn hển đập cửa rời đi.

Bên trong chỉ còn lại Đinh Nhị Tiến và con gái Đinh Thu Huyền, đều không nói gì.

Đinh Nhị Tiến hung dữ mắng: “Con xem chuyện tốt mà con làm đi! Ba vất vả lắm mới tìm được Tiểu Mạnh, tìm được một cơ hội để thoát khỏi đống nợ kia tốt như vậy. Còn con? Uổng phí ý tốt của ba không nói, còn xúc phạm người ta. Thu Huyền, con muốn ép ba đến chỗ chết sao?”

Đinh Thu Huyền cúi đầu không nói gì.

Lúc trước bị Mạnh Chí Định làm nhục trước mặt mọi người đã đủ uất ức rồi, bây giờ ngay cả người thân bên cạnh cũng chỉ trích mình, là một người phụ nữ yếu đuối, cô thật sự không thể chịu được.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện