Nếu đã đăng thông báo lên rồi thì bệnh của Lục Trạch Xuyên phải giả bộ đến cùng, phía bên đoàn phim dễ bàn, vốn cũng là khách mời thôi, cảnh quay không nhiều, không làm lỡ tiến độ, nhưng phần sau nội dung hơi thay đổi một chút, lúc đạo diễn làm bộ tới thăm, thuận tiện đưa kịch bản tới, Lục Trạch Xuyên tiện tay lật vài tờ, cảm thấy hình tượng đầy đặn hơn trước một chút, nhân vật khách mời của anh là một sĩ quan, bị người khác vu hại, vào tù rồi chết, câu chuyện sau đó triển khai từ đây, kịch bản thêm một đoạn diễn, sĩ quan nghĩ hết tất cả biện pháp để vượt ngục, nói tất cả chân tướng cho một tên bác sĩ thực tập, lại không nghĩ rằng bác sĩ thực tập là ông trùm đứng đằng sau, là nhân vật phản diện, trực tiếp giết chết anh, sĩ quan này cũng khá thảm, chạy đường nào cũng không thoát cái chết.
Lục Trạch Xuyên liếc Khương Tùy Tranh mới vừa vào cửa, trầm ngâm nửa ngày, gọi điện thoại cho Đào Thần vừa tiễn đạo diễn về, bảo cậu ta tìm một bộ áo blouse trắng và ống nghe, Đào Thần nhận lời, thuận tiện vào xe lấy thêm quần áo Lục Trạch Xuyên.
Lục Trạch Xuyên cúp điện thoại, gọi một tiếng “Đâu Đâu.”
Khương Tùy Tranh hỏi: “Chuyện gì?”
Lục Trạch Xuyên nói: “Đạo diễn mới vừa tới, sửa lại kịch bản một chút, em đối diễn với anh thử đi.”
Khương Tùy Tranh sáng mắt lên, trước đây cậu cũng cùng Lục Trạch Xuyên đối diễn, cảm thấy rất thú vị, chỉ là cậu không biết diễn lắm, luôn tự do phát huy, mỗi lần đều cười đến không thể tự kiềm chế, bây giờ cũng coi như một bước vào giới diễn viên, càng nóng lòng muốn thử, cậu vươn tay lấy kịch bản, Lục Trạch Xuyên đưa cho cậu, nói: “Anh muốn diễn bác sĩ.”
Khương Tùy Tranh nháy mắt mấy cái: “Anh không phải là sĩ quan sao?”
Lục Trạch Xuyên bịa chuyện: “Anh cần phải cảm nhận tâm lý của bác sĩ, mới biết sĩ quan ở tình huống như vậy, cần phải ứng đối như thế nào.”
Rất có lý, Khương Tùy Tranh gật gật đầu.
Hai người nói xong Đào Thần cũng quay về rồi, đặt quần áo của Lục Trạch Xuyên và áo blouse trắng lên ghế, nói: “Anh Xuyên, anh Đâu Đâu, em phải đi trước, công ty còn có nhiều chuyện phải xử lý.” echkidieu2029.wordpress.com
Khương Tùy Tranh dặn cậu ta đi đường cẩn thận, tiễn ra tới cửa, lại nghe Lục Trạch Xuyên bảo cậu khóa cửa phòng lại, nói xong xuống giường, cởi quần áo bệnh nhân.
Lúc Khương Tùy Tranh ở bên anh sẽ hoạt bát hơn, cũng lập tức cởi sạch đồ của mình ra, mặc bộ đồ bệnh nhân còn mang hơi ấm, dựa ở trên giường, Lục Trạch Xuyên mặc quần áo của mình vào, rồi khoác áo blouse lên người, mới vừa quay người lại, Khương Tùy Tranh ngây dại, cậu không biết dùng từ gì để hình dung Lục Trạch Xuyên lúc này, rõ ràng quần áo chỉnh tề, nhưng lại mang theo ánh mắt có tính chiếm đoạt, vừa giống như một tên cầm thú. sao truyenfull chưa chết
Có chút nguy hiểm còn có chút mê người, có chỗ nào giống bác sĩ thực tập chứ? Lục Trạch Xuyên căn dặn như tiền bối: “Cho dù có xảy ra chuyện gì, cũng không thể xả vai diễn, đây là rèn luyện cơ bản khi làm diễn viên.”
Khương Tùy Tranh gật đầu, “Bắt đầu đi.”
“Hôm nay thấy khó chịu chỗ nào?” Bác sĩ Lục nhập vai rất nhanh, hai tay đút trong túi, nhìn từ trên cao xuống hỏi cậu.
Khương Tùy Tranh nhanh chóng lấy kịch bản ra, tìm lời thoại của mình, nói: “Ngực hơi đau.”
“Ồ?” Lục Trạch Xuyên lấy ống nghe ra, đi tới bên giường cúi người xuống kề sát trên ngực cậu, ống nghe rất lạnh, cách bộ đồ bệnh nhân mỏng manh, đảo quanh đầu v* Khương Tùy Tranh, Khương Tùy Tranh không được tự nhiên giật giật, Lục Trạch Xuyên hỏi: “Đau bao lâu rồi?”
Khương Tùy Tranh lắp bắp đọc lời thoại: “Đau, đau mấy ngày nay rồi.”
“Kỳ lạ thật.” Lục Trạch Xuyên nói: “Không phải đã dùng thuốc rồi sao? Tại sao vẫn còn đau?” Nói rồi đặt ống nghe sang một bên, cởi khuy áo của cậu, tay thăm dò vào trong áo cậu, bác sĩ Lục nhíu mày, “Bệnh nhân này, thân thể hơi mẫn cảm, xem ra phải kiểm tra sâu xuống một chút nữa.”
Lần kiểm tra này vô cùng triệt để, từ bên trong ra đến bên ngoài, không buông tha bất kỳ chỗ nào.
Ban đêm, Khương Tùy Tranh vẫn mặc bộ đồ bệnh nhân mỏng tang đó ngủ trên giường, cậu mệt ngất ngư, dấu hôn đầy người bắp đùi còn đỏ au, Lục Trạch Xuyên không buồn ngủ chút nào, nhìn Khương Tùy Tranh, cầm điện thoại lên đăng weibo, chỉ có mấy chữ, nhưng lại tiếp tục gây nên sóng gió.
@Lục Trạch Xuyên: Cảm ơn @Five-Khương Tùy Tranh. Còn kèm theo một tấm hình, người trong hình đang giúp anh rót nước, quay đầu cười ngọt ngào với camera điện thoại.
Weibo này gây tiếng vang không nhỏ, nhưng kết quả cũng không phải như Lục Trạch Xuyên muốn, hôm sau nhân lúc Khương Tùy Tranh về nhà nấu canh, anh lấy điện thoại ra nhìn hồi lâu, Đào Thần tranh thủ tới một chuyến, đứng ở bên cạnh hỏi: “Anh Xuyên, anh đang xem cái gì vậy?”
“Suỵt.” Lục Trạch Xuyên nhíu mày không cho cậu ta lên tiếng, Đào Thần dí sát vào xem, phát hiện anh đang buồn bực đọc bình luận, hình như dăng tìm cái gì đó, mấy trăm ngàn bình luận quả thật chả khác nào mò kim đáy bể, Đào Thần nói: “Anh Xuyên anh muốn tìm ID nào? Em tìm giùm anh.”
“Không phải tìm ID.”
“Vậy tìm cái gì?”
Lục Trạch Xuyên híp mắt nói: “Tìm fan.”
“Hả… Đây đều là fan của anh mà.”
“Hầy.” Lục Trạch Xuyên thiếu kiên nhẫn, vươn tay ra phía Đào Thần: “Lấy điện thoại cậu ra đây.”
“Hả, ò.” Đào Thần vội vã đưa tới, Lục Trạch Xuyên lần trước đăng ký tài khoản phụ vẫn chưa thoát ra, trong tài khoản đó chỉ theo dõi hai người, anh tìm tới bài đăng hôm qua của mình, dùng tài khoản phụ gõ một câu, lẫn vào trong đống bình luận đó.
“Cảm ơn Tiểu Khương nha! Tiểu Khương thật tốt bụng! Sau này nhất định sẽ nổi tiếng, Xuyên tổng mau chóng khỏe lại nha.”
“QAQ Xuyên tổng nhất định phải chú ý nghỉ ngơi nha!”
“Cảm ơn Tiểu Khương!! Thiên ân vạn tạ!”
@Xuyên Tranh Thịnh Thế: Mấy thím không cảm thấy Khương Tùy Tranh và Lục Trạch Xuyên rất xứng đôi sao?
“Đau lòng Xuyên tổng, haiz, làm việc nhiều năm như vậy, thật sự quá cực khổ.”
“Hi vọng fan CP đừng ship lung tung, Tranh Tranh là ca sĩ, hi vọng mọi người quan tâm đến tác phẩm của nhóm nhiều hơn, thuận tiện chúc Xuyên tổng mau chóng hồi phục.”
“Fan CP bị điên à! Thời điểm như thế này lại còn ship CP? Hủ ung thư não tàn đúng không?! Chỉ cần hai người đàn ông có chút giao lưu là yêu nhau hả má? @Xuyên Tranh Thịnh Thế nói thím đó! Không có mắt thì biến đi, đừng ship Xuyên tổng lung tung! Cũng đừng kéo anti cho Tiểu Khương!”
Tiếng nghiến răng lẹt kẹt dọa Đào Thần nhảy dựng, còn tưởng rằng phòng bệnh cao cấp cũng có chuột, Lục Trạch Xuyên đang nhìn chằm chằm màn hình cố hết sức khống chế tâm tình của mình, Đào Thần nuốt ngụm nước bọt, định giơ tay, muốn cứu vớt hai chiếc điện thoại có thể gặp phải nguy hiểm, khẽ hỏi: “Anh Xuyên… chuyện gì thế?”
Lục Trạch Xuyên im lặng một lúc lâu, cuối cùng vậy mà thở một hơi thật dài, ném điện thoại lên giường, đắp chăn đi ngủ.
…
Lúc Khương Tùy Tranh vào cửa thì va phải Đào Thần đang không hiểu ra sao, trên tay cậu cầm theo hộp cơm đem từ nhà lên, cười bảo Đào Thần ở lại ăn cơm, Đào Thần nhanh chóng lắc đầu nói: “Không được, em về trước đây, công ty còn có chút chuyện, tâm trạng của anh Xuyên hình như không tốt lắm, giờ đang ngủ rồi.”
Tâm trạng không tốt? Khương Tùy Tranh nghiêng đầu liếc Lục Trạch Xuyên trong chăn, cùng Đào Thần đi ra cửa thấp giọng hỏi: “Hôm qua còn rất tốt mà, sao bây giờ lại buồn rồi?”
Đào Thần cầm điện thoại lên đưa cho Khương Tùy Tranh nói: “Em cũng không biết, anh Xuyên cầm điện thoại của em xem bình luận trên weibo, bảo là muốn tìm cái gì đó, chắc là không tìm được nên tự chọc tức mình.”
“Phì.” Khương Tùy Tranh không nhịn được cười, mở weibo Đào Thần, nhìn chằm chằm ID kia mấy giây, hỏi: “Đây là…?”
Đào Thần liếc mắt một cái nói: “Là tài khoản phụ anh Xuyên đăng ký đó.” Cậu ta tự nhận vô cùng hiểu rõ tình cảm giữa Lục Trạch Xuyên và Khương Tùy Tranh, có thể khẳng định, chuyện tài khoản phụ có thể nói cho Khương Tùy Tranh, cũng sẽ không gặp phải thị phi.
Khương Tùy Tranh hơi nghi hoặc một chút, nhớ kỹ cái ID kia, trả điện thoại lại cho Đào Thần.
Xuyên Tranh Thịnh Thế…
Tiễn Đào Thần đi, Khương Tùy Tranh nghĩ trong lòng, cậu đại khái có thể hiểu được ý trên mặt chữ, nhưng hàm nghĩa cụ thể cũng không hiểu lắm, nhân lúc Lục Trạch Xuyên ngủ, dùng điện thoại mình mở weibo.
Bình luận còn đang tăng lên, không chỉ có fan Lục Trạch Xuyên, cũng có không ít người nổi tiếng trong giới, Khương Tùy Tranh lướt xem thử, muốn xem Lục Trạch Xuyên rốt cuộc đang tìm cái gì, lại không cẩn thận phát hiện mấy tiếng trước, Lục Trạch Xuyên dùng tài khoản phụ đăng bình luận kia.
Cậu nhìn chằm chằm bình luận kia hồi lâu, trừng mắt nhìn, đột nhiên đã hiểu.
“Anh Xuyên Xuyên?” Sau mười mấy phút, Khương Tùy Tranh đi tới bên giường gọi anh một tiếng, Lục Trạch Xuyên nhíu mày, mở mắt ra ngồi dậy nói: “Mới đến à?”
Khương Tùy Tranh nói: “Mới vừa đến, đói bụng không? Em hầm canh cá, có muốn ăn không, hay là để nguội một chút rồi ăn.”
Lục Trạch Xuyên không có tinh thần gì, mặt mày vẫn còn chút mất mát: “Anh cũng có bệnh thật đâu, hầm canh cá làm gì?”
Khương Tùy Tranh cười tít mắt: “Ai nói phải bệnh mới có thể ăn canh cá chứ, nhanh đi rửa tay đi, em múc một bát cho anh.”
Lục Trạch Xuyên phờ phạc đứng lên đi vào phòng vệ sinh, anh đột nhiên muốn công khai quan hệ giữa mình và Khương Tùy Tranh, nhưng rất hiển nhiên, bây giờ còn chưa phải lúc, mới vừa hất nước lên mặt, liền nghe Khương Tùy Tranh ở bên ngoài gọi: “Anh Xuyên Xuyên! Đào Thần gọi!”
Lục Trạch Xuyên đáp một tiếng: “Em nghe đi.”
“Hả, được… Alo Đào Thần, được rồi, để anh nói anh ấy biết một tiếng.” Mười mấy giây sau, Khương Tùy Tranh đi tới nói: “Tài khoản phụ mà Đào Thần đăng ký cho anh á, nói có người tìm anh.” Liền cười khúc khích: “Anh còn có tài khoản phụ à?”
Lục Trạch Xuyên nghiêm túc nói: “Gì mà tài khoản phụ, công việc cần tới thôi.”
“Ồ ~” Khương Tùy Tranh không hỏi quá nhiều quay đầu đi, Lục Trạch Xuyên không nhịn được đăng ký weibo, còn hỏi mã chứng thực của Đào Thần, sớm biết phiền toái như vậy đã dùng điện thoại của mình đăng ký, cau mày mở tin nhắn ra, nghĩ thầm chắc lại là mắng anh, còn ghét bỏ nhủ thầm fan này khó dụ quá, không chỉ có không dụ được, còn bị mắng sang tận chính chủ!
Nhưng không nghĩ tới sau khi thấy rõ nội dung, lại giật mình.
Khương Tùy Tranh nhìn sắc mặt âm u của anh trong nháy mắt chuyển biến thành trong xanh, hí hửng nói: “Anh Xuyên Xuyên? Từ từ rồi làm tiếp, húp canh trước đi.”
“Được rồi.” Lục Trạch Xuyên ném điện thoại qua một bên, mới nghĩ tới hỏi lại chính sự: “Chuyện máu me của nhóm em rốt cuộc là thế nào?”
“Ừm, chuyện đó, là Phó Đình bị thương, bọn em không sao cả.”
Nhắc tới tên Phó Đình Lục Trạch Xuyên liền nhăn mày, chuyện ship CP như vậy chẳng lạ lùng gì, mà Phó Đình và fan của hắn thực sự quá trắng trợn, khiến người ta thấy phiền, Lục Trạch Xuyên bò lên từ dưới đáy, không phải vạn bất đắc dĩ thì cũng không muốn ra tay với hậu bối và người mới, dù sao trong giới có rất nhiều quy tắc, anh đi đến cái vị trí này, không cần phải chấp nhặt với mấy tên nhỏ con, huống hồ Khương Tùy Tranh cũng không để ý, chỉ cần hai người bọn họ hòa hợp, còn lại đều là chó má, nhưng vẫn căn dặn: “Cái tên Phó Đình này chỉ vì cái lợi trước mắt, tâm tư bất chính, dù có qua lại trong công việc, cũng phải cách xa tên đó ra.”
Khương Tùy Tranh gật gật đầu, cũng không nói chuyện ở phim trường cho Lục Trạch Xuyên nghe, nếu như anh biết chân tướng, không biết còn quậy tới đâu nữa, chỉ nghĩ lại thôi đã thấy trời đất xoay vần, nói chuyện phiếm một lúc, thừa dịp Lục Trạch Xuyên không chú ý, Khương Tùy Tranh móc điện thoại ra, hì hì, cậu cũng đăng ký một tài khoản phụ, lúc này hộp tin nhắn trống rỗng xuất hiện một chấm đỏ, có người trả lời tin nhắn riêng của cậu.
Nhà tôi Có Một Chú Rồng Bá Vương: Chào bạn, bạn cũng cảm thấy Lục Trạch Xuyên và Khương Tùy Tranh xứng đôi sao? Tui cũng cảm thấy như vậy đó!
Xuyên Tranh Thịnh Thế: Thật sao?
Nhà Tôi Có Một Chú Rồng Bá Vương: Đúng vậy đúng vậy, dù là chiều cao hay là tướng mạo, đều cực kỳ xứng đôi luôn!
Sau một tiếng, Khương Tùy Tranh nhận được tin nhắn trả lời, cậu liếc Lục Trạch Xuyên lạnh lùng dựa trên giường, lại cúi đầu nhìn màn hình điện thoại, suýt nữa bật cười.
Xuyên Tranh Thịnh Thế: Đương nhiên rồi, Khương Tùy Tranh tính cách ôn hòa, đáng yêu vô đối, thích nói thích cười, đẹp trai thanh tú, không chỉ có lên được phòng khách còn có thể xuống được phòng bếp, cùng với Lục Trạch Xuyên là một đôi trời sinh, quả đúng là tuyệt phối.
Lục Trạch Xuyên liếc Khương Tùy Tranh mới vừa vào cửa, trầm ngâm nửa ngày, gọi điện thoại cho Đào Thần vừa tiễn đạo diễn về, bảo cậu ta tìm một bộ áo blouse trắng và ống nghe, Đào Thần nhận lời, thuận tiện vào xe lấy thêm quần áo Lục Trạch Xuyên.
Lục Trạch Xuyên cúp điện thoại, gọi một tiếng “Đâu Đâu.”
Khương Tùy Tranh hỏi: “Chuyện gì?”
Lục Trạch Xuyên nói: “Đạo diễn mới vừa tới, sửa lại kịch bản một chút, em đối diễn với anh thử đi.”
Khương Tùy Tranh sáng mắt lên, trước đây cậu cũng cùng Lục Trạch Xuyên đối diễn, cảm thấy rất thú vị, chỉ là cậu không biết diễn lắm, luôn tự do phát huy, mỗi lần đều cười đến không thể tự kiềm chế, bây giờ cũng coi như một bước vào giới diễn viên, càng nóng lòng muốn thử, cậu vươn tay lấy kịch bản, Lục Trạch Xuyên đưa cho cậu, nói: “Anh muốn diễn bác sĩ.”
Khương Tùy Tranh nháy mắt mấy cái: “Anh không phải là sĩ quan sao?”
Lục Trạch Xuyên bịa chuyện: “Anh cần phải cảm nhận tâm lý của bác sĩ, mới biết sĩ quan ở tình huống như vậy, cần phải ứng đối như thế nào.”
Rất có lý, Khương Tùy Tranh gật gật đầu.
Hai người nói xong Đào Thần cũng quay về rồi, đặt quần áo của Lục Trạch Xuyên và áo blouse trắng lên ghế, nói: “Anh Xuyên, anh Đâu Đâu, em phải đi trước, công ty còn có nhiều chuyện phải xử lý.” echkidieu2029.wordpress.com
Khương Tùy Tranh dặn cậu ta đi đường cẩn thận, tiễn ra tới cửa, lại nghe Lục Trạch Xuyên bảo cậu khóa cửa phòng lại, nói xong xuống giường, cởi quần áo bệnh nhân.
Lúc Khương Tùy Tranh ở bên anh sẽ hoạt bát hơn, cũng lập tức cởi sạch đồ của mình ra, mặc bộ đồ bệnh nhân còn mang hơi ấm, dựa ở trên giường, Lục Trạch Xuyên mặc quần áo của mình vào, rồi khoác áo blouse lên người, mới vừa quay người lại, Khương Tùy Tranh ngây dại, cậu không biết dùng từ gì để hình dung Lục Trạch Xuyên lúc này, rõ ràng quần áo chỉnh tề, nhưng lại mang theo ánh mắt có tính chiếm đoạt, vừa giống như một tên cầm thú. sao truyenfull chưa chết
Có chút nguy hiểm còn có chút mê người, có chỗ nào giống bác sĩ thực tập chứ? Lục Trạch Xuyên căn dặn như tiền bối: “Cho dù có xảy ra chuyện gì, cũng không thể xả vai diễn, đây là rèn luyện cơ bản khi làm diễn viên.”
Khương Tùy Tranh gật đầu, “Bắt đầu đi.”
“Hôm nay thấy khó chịu chỗ nào?” Bác sĩ Lục nhập vai rất nhanh, hai tay đút trong túi, nhìn từ trên cao xuống hỏi cậu.
Khương Tùy Tranh nhanh chóng lấy kịch bản ra, tìm lời thoại của mình, nói: “Ngực hơi đau.”
“Ồ?” Lục Trạch Xuyên lấy ống nghe ra, đi tới bên giường cúi người xuống kề sát trên ngực cậu, ống nghe rất lạnh, cách bộ đồ bệnh nhân mỏng manh, đảo quanh đầu v* Khương Tùy Tranh, Khương Tùy Tranh không được tự nhiên giật giật, Lục Trạch Xuyên hỏi: “Đau bao lâu rồi?”
Khương Tùy Tranh lắp bắp đọc lời thoại: “Đau, đau mấy ngày nay rồi.”
“Kỳ lạ thật.” Lục Trạch Xuyên nói: “Không phải đã dùng thuốc rồi sao? Tại sao vẫn còn đau?” Nói rồi đặt ống nghe sang một bên, cởi khuy áo của cậu, tay thăm dò vào trong áo cậu, bác sĩ Lục nhíu mày, “Bệnh nhân này, thân thể hơi mẫn cảm, xem ra phải kiểm tra sâu xuống một chút nữa.”
Lần kiểm tra này vô cùng triệt để, từ bên trong ra đến bên ngoài, không buông tha bất kỳ chỗ nào.
Ban đêm, Khương Tùy Tranh vẫn mặc bộ đồ bệnh nhân mỏng tang đó ngủ trên giường, cậu mệt ngất ngư, dấu hôn đầy người bắp đùi còn đỏ au, Lục Trạch Xuyên không buồn ngủ chút nào, nhìn Khương Tùy Tranh, cầm điện thoại lên đăng weibo, chỉ có mấy chữ, nhưng lại tiếp tục gây nên sóng gió.
@Lục Trạch Xuyên: Cảm ơn @Five-Khương Tùy Tranh. Còn kèm theo một tấm hình, người trong hình đang giúp anh rót nước, quay đầu cười ngọt ngào với camera điện thoại.
Weibo này gây tiếng vang không nhỏ, nhưng kết quả cũng không phải như Lục Trạch Xuyên muốn, hôm sau nhân lúc Khương Tùy Tranh về nhà nấu canh, anh lấy điện thoại ra nhìn hồi lâu, Đào Thần tranh thủ tới một chuyến, đứng ở bên cạnh hỏi: “Anh Xuyên, anh đang xem cái gì vậy?”
“Suỵt.” Lục Trạch Xuyên nhíu mày không cho cậu ta lên tiếng, Đào Thần dí sát vào xem, phát hiện anh đang buồn bực đọc bình luận, hình như dăng tìm cái gì đó, mấy trăm ngàn bình luận quả thật chả khác nào mò kim đáy bể, Đào Thần nói: “Anh Xuyên anh muốn tìm ID nào? Em tìm giùm anh.”
“Không phải tìm ID.”
“Vậy tìm cái gì?”
Lục Trạch Xuyên híp mắt nói: “Tìm fan.”
“Hả… Đây đều là fan của anh mà.”
“Hầy.” Lục Trạch Xuyên thiếu kiên nhẫn, vươn tay ra phía Đào Thần: “Lấy điện thoại cậu ra đây.”
“Hả, ò.” Đào Thần vội vã đưa tới, Lục Trạch Xuyên lần trước đăng ký tài khoản phụ vẫn chưa thoát ra, trong tài khoản đó chỉ theo dõi hai người, anh tìm tới bài đăng hôm qua của mình, dùng tài khoản phụ gõ một câu, lẫn vào trong đống bình luận đó.
“Cảm ơn Tiểu Khương nha! Tiểu Khương thật tốt bụng! Sau này nhất định sẽ nổi tiếng, Xuyên tổng mau chóng khỏe lại nha.”
“QAQ Xuyên tổng nhất định phải chú ý nghỉ ngơi nha!”
“Cảm ơn Tiểu Khương!! Thiên ân vạn tạ!”
@Xuyên Tranh Thịnh Thế: Mấy thím không cảm thấy Khương Tùy Tranh và Lục Trạch Xuyên rất xứng đôi sao?
“Đau lòng Xuyên tổng, haiz, làm việc nhiều năm như vậy, thật sự quá cực khổ.”
“Hi vọng fan CP đừng ship lung tung, Tranh Tranh là ca sĩ, hi vọng mọi người quan tâm đến tác phẩm của nhóm nhiều hơn, thuận tiện chúc Xuyên tổng mau chóng hồi phục.”
“Fan CP bị điên à! Thời điểm như thế này lại còn ship CP? Hủ ung thư não tàn đúng không?! Chỉ cần hai người đàn ông có chút giao lưu là yêu nhau hả má? @Xuyên Tranh Thịnh Thế nói thím đó! Không có mắt thì biến đi, đừng ship Xuyên tổng lung tung! Cũng đừng kéo anti cho Tiểu Khương!”
Tiếng nghiến răng lẹt kẹt dọa Đào Thần nhảy dựng, còn tưởng rằng phòng bệnh cao cấp cũng có chuột, Lục Trạch Xuyên đang nhìn chằm chằm màn hình cố hết sức khống chế tâm tình của mình, Đào Thần nuốt ngụm nước bọt, định giơ tay, muốn cứu vớt hai chiếc điện thoại có thể gặp phải nguy hiểm, khẽ hỏi: “Anh Xuyên… chuyện gì thế?”
Lục Trạch Xuyên im lặng một lúc lâu, cuối cùng vậy mà thở một hơi thật dài, ném điện thoại lên giường, đắp chăn đi ngủ.
…
Lúc Khương Tùy Tranh vào cửa thì va phải Đào Thần đang không hiểu ra sao, trên tay cậu cầm theo hộp cơm đem từ nhà lên, cười bảo Đào Thần ở lại ăn cơm, Đào Thần nhanh chóng lắc đầu nói: “Không được, em về trước đây, công ty còn có chút chuyện, tâm trạng của anh Xuyên hình như không tốt lắm, giờ đang ngủ rồi.”
Tâm trạng không tốt? Khương Tùy Tranh nghiêng đầu liếc Lục Trạch Xuyên trong chăn, cùng Đào Thần đi ra cửa thấp giọng hỏi: “Hôm qua còn rất tốt mà, sao bây giờ lại buồn rồi?”
Đào Thần cầm điện thoại lên đưa cho Khương Tùy Tranh nói: “Em cũng không biết, anh Xuyên cầm điện thoại của em xem bình luận trên weibo, bảo là muốn tìm cái gì đó, chắc là không tìm được nên tự chọc tức mình.”
“Phì.” Khương Tùy Tranh không nhịn được cười, mở weibo Đào Thần, nhìn chằm chằm ID kia mấy giây, hỏi: “Đây là…?”
Đào Thần liếc mắt một cái nói: “Là tài khoản phụ anh Xuyên đăng ký đó.” Cậu ta tự nhận vô cùng hiểu rõ tình cảm giữa Lục Trạch Xuyên và Khương Tùy Tranh, có thể khẳng định, chuyện tài khoản phụ có thể nói cho Khương Tùy Tranh, cũng sẽ không gặp phải thị phi.
Khương Tùy Tranh hơi nghi hoặc một chút, nhớ kỹ cái ID kia, trả điện thoại lại cho Đào Thần.
Xuyên Tranh Thịnh Thế…
Tiễn Đào Thần đi, Khương Tùy Tranh nghĩ trong lòng, cậu đại khái có thể hiểu được ý trên mặt chữ, nhưng hàm nghĩa cụ thể cũng không hiểu lắm, nhân lúc Lục Trạch Xuyên ngủ, dùng điện thoại mình mở weibo.
Bình luận còn đang tăng lên, không chỉ có fan Lục Trạch Xuyên, cũng có không ít người nổi tiếng trong giới, Khương Tùy Tranh lướt xem thử, muốn xem Lục Trạch Xuyên rốt cuộc đang tìm cái gì, lại không cẩn thận phát hiện mấy tiếng trước, Lục Trạch Xuyên dùng tài khoản phụ đăng bình luận kia.
Cậu nhìn chằm chằm bình luận kia hồi lâu, trừng mắt nhìn, đột nhiên đã hiểu.
“Anh Xuyên Xuyên?” Sau mười mấy phút, Khương Tùy Tranh đi tới bên giường gọi anh một tiếng, Lục Trạch Xuyên nhíu mày, mở mắt ra ngồi dậy nói: “Mới đến à?”
Khương Tùy Tranh nói: “Mới vừa đến, đói bụng không? Em hầm canh cá, có muốn ăn không, hay là để nguội một chút rồi ăn.”
Lục Trạch Xuyên không có tinh thần gì, mặt mày vẫn còn chút mất mát: “Anh cũng có bệnh thật đâu, hầm canh cá làm gì?”
Khương Tùy Tranh cười tít mắt: “Ai nói phải bệnh mới có thể ăn canh cá chứ, nhanh đi rửa tay đi, em múc một bát cho anh.”
Lục Trạch Xuyên phờ phạc đứng lên đi vào phòng vệ sinh, anh đột nhiên muốn công khai quan hệ giữa mình và Khương Tùy Tranh, nhưng rất hiển nhiên, bây giờ còn chưa phải lúc, mới vừa hất nước lên mặt, liền nghe Khương Tùy Tranh ở bên ngoài gọi: “Anh Xuyên Xuyên! Đào Thần gọi!”
Lục Trạch Xuyên đáp một tiếng: “Em nghe đi.”
“Hả, được… Alo Đào Thần, được rồi, để anh nói anh ấy biết một tiếng.” Mười mấy giây sau, Khương Tùy Tranh đi tới nói: “Tài khoản phụ mà Đào Thần đăng ký cho anh á, nói có người tìm anh.” Liền cười khúc khích: “Anh còn có tài khoản phụ à?”
Lục Trạch Xuyên nghiêm túc nói: “Gì mà tài khoản phụ, công việc cần tới thôi.”
“Ồ ~” Khương Tùy Tranh không hỏi quá nhiều quay đầu đi, Lục Trạch Xuyên không nhịn được đăng ký weibo, còn hỏi mã chứng thực của Đào Thần, sớm biết phiền toái như vậy đã dùng điện thoại của mình đăng ký, cau mày mở tin nhắn ra, nghĩ thầm chắc lại là mắng anh, còn ghét bỏ nhủ thầm fan này khó dụ quá, không chỉ có không dụ được, còn bị mắng sang tận chính chủ!
Nhưng không nghĩ tới sau khi thấy rõ nội dung, lại giật mình.
Khương Tùy Tranh nhìn sắc mặt âm u của anh trong nháy mắt chuyển biến thành trong xanh, hí hửng nói: “Anh Xuyên Xuyên? Từ từ rồi làm tiếp, húp canh trước đi.”
“Được rồi.” Lục Trạch Xuyên ném điện thoại qua một bên, mới nghĩ tới hỏi lại chính sự: “Chuyện máu me của nhóm em rốt cuộc là thế nào?”
“Ừm, chuyện đó, là Phó Đình bị thương, bọn em không sao cả.”
Nhắc tới tên Phó Đình Lục Trạch Xuyên liền nhăn mày, chuyện ship CP như vậy chẳng lạ lùng gì, mà Phó Đình và fan của hắn thực sự quá trắng trợn, khiến người ta thấy phiền, Lục Trạch Xuyên bò lên từ dưới đáy, không phải vạn bất đắc dĩ thì cũng không muốn ra tay với hậu bối và người mới, dù sao trong giới có rất nhiều quy tắc, anh đi đến cái vị trí này, không cần phải chấp nhặt với mấy tên nhỏ con, huống hồ Khương Tùy Tranh cũng không để ý, chỉ cần hai người bọn họ hòa hợp, còn lại đều là chó má, nhưng vẫn căn dặn: “Cái tên Phó Đình này chỉ vì cái lợi trước mắt, tâm tư bất chính, dù có qua lại trong công việc, cũng phải cách xa tên đó ra.”
Khương Tùy Tranh gật gật đầu, cũng không nói chuyện ở phim trường cho Lục Trạch Xuyên nghe, nếu như anh biết chân tướng, không biết còn quậy tới đâu nữa, chỉ nghĩ lại thôi đã thấy trời đất xoay vần, nói chuyện phiếm một lúc, thừa dịp Lục Trạch Xuyên không chú ý, Khương Tùy Tranh móc điện thoại ra, hì hì, cậu cũng đăng ký một tài khoản phụ, lúc này hộp tin nhắn trống rỗng xuất hiện một chấm đỏ, có người trả lời tin nhắn riêng của cậu.
Nhà tôi Có Một Chú Rồng Bá Vương: Chào bạn, bạn cũng cảm thấy Lục Trạch Xuyên và Khương Tùy Tranh xứng đôi sao? Tui cũng cảm thấy như vậy đó!
Xuyên Tranh Thịnh Thế: Thật sao?
Nhà Tôi Có Một Chú Rồng Bá Vương: Đúng vậy đúng vậy, dù là chiều cao hay là tướng mạo, đều cực kỳ xứng đôi luôn!
Sau một tiếng, Khương Tùy Tranh nhận được tin nhắn trả lời, cậu liếc Lục Trạch Xuyên lạnh lùng dựa trên giường, lại cúi đầu nhìn màn hình điện thoại, suýt nữa bật cười.
Xuyên Tranh Thịnh Thế: Đương nhiên rồi, Khương Tùy Tranh tính cách ôn hòa, đáng yêu vô đối, thích nói thích cười, đẹp trai thanh tú, không chỉ có lên được phòng khách còn có thể xuống được phòng bếp, cùng với Lục Trạch Xuyên là một đôi trời sinh, quả đúng là tuyệt phối.
Danh sách chương