Tần Tống rõ ràng là đã ngẩn người, Khương Nghệ cười hắc hắc hai tiếng, dán môi vào tai anh, hôn một cái, Tần Tống cảm giác cổ họng mình có chút lạnh lẽo, tai trái nóng bỏng, không để Khương Nghệ tiếp tục khiêu khích, đột nhiên anh đặt người lên tường, chặn đôi môi cậu lại, Khương Nghệ chủ động cạy hàm răng anh, cùng dây dưa với răng môi anh, lưỡi Tần Tống bị truy đuổi vài giây rốt cuộc cũng đảo khách thành chủ, hai thiếu niên tựa như hai cái vỏ đậu xanh gập ghềnh trắc trở nhưng vô cùng nghiêm túc học hôn môi, hô hấp Khương Nghệ có chút gấp gáp dựa lên vai Tần Tống: “Đừng bảo ngày mai lại phải bắt đầu yêu xa chứ.”
Tần Tống ôm cậu, hôn lên mái tóc cậu: “Đúng vậy.”
Khương Nghệ thở dài tiếc nuối nói: “Sớm biết vậy, trước đó em đã học cho thật giỏi, không chừng còn có thể thi đỗ vào Nhất trung, như vậy cũng không cần phải yêu xa nữa rồi.”
Nói xong lại cười hắc hắc hai tiếng: “Nhất trung tan học rồi còn có thể lén hôn nhau.”
Tần Tống bị trọng điểm của cậu chọc cho cười thành tiếng: “Anh còn tưởng rằng em muốn làm học sinh ngoan, cuối cùng em lại chỉ muốn hôn anh thôi sao?”
“Thế thì đã sao?”
“Vậy lại hôn thêm một lát nữa đi.”
Hai người ngọt ngấy cả nửa ngày cuối cùng cũng tách nhau ra, Tần Tống bắt xe về nhà, vừa tới cửa liền phát hiện đèn trong nhà sáng trưng, tuần trăng mật định kỳ hàng năm của ba mẹ anh cuối cùng đã kết thúc, hai người rốt cuộc cũng đã bay về, lúc Tống Hân bước ra khỏi bếp, Tần Tống vừa vặn đi vào nhà, anh đặt túi ba lô xuống ghế sa lông, hỏi: “Ba mẹ về từ lúc nào thế?”
Tống Hân bưng một ly cà phê trên tay, chuẩn bị lên tầng: “Vừa mới về thôi.”
Tần Tống nhìn mẹ mình, cảm thấy có gì đó không đúng lắm, trước đây, mỗi lần về nhà, Tống Hân đều sẽ nhiệt tình nhào vào người anh, anh nghi hoặc nhìn nhìn xung quanh một chút: “Ba con đâu?”
Tống Hân nhìn hai lần lên gác, đột nhiên lớn giọng nói: “Ba con đang ở trong thư phòng đó!”
Tần Tống nheo mắt quan sát Tống Hân vài giây, đột nhiên nhanh chóng vọt thẳng lên tầng, vào phòng mình, Tống Hân theo sau, vẻ mặt hỏng chuyện: “Tống Tống, ma ma vừa về, con cũng không trò chuyện với ma ma sao?”
Tần Tống không đáp lời mẹ, trực tiếp đẩy cánh cửa phòng mình không đóng chặt, Tần Lộ Sâm vẻ mặt căng thẳng đẩy ngăn kéo bàn học của Tần Tống lại: “Ba ba không nhìn thấy gì cả!”
Tần Tống vô cảm nhìn ông ba đang lục lọi phòng ngủ của mình, ngữ khí bình thản hỏi: “Tại sao lại lục đồ của con.”
Tần Lộ Sâm tự biết đuối lý, ông một mặt cầu viện mà nhìn vợ mình, Tống Hân không chút niệm tình vợ chồng, quyết đoán quay đầu ra ngoài cửa, giả bộ ngắm phong cảnh, Tần Tống từ nhỏ tới lớn nghiêm túc, ít nói, hai người ba mẹ vì muốn hiểu con mà phải nhọc lòng một phen, tuy rằng xem trộm đời sống riêng tư như vậy thực sự là không nên, thế nhưng Tống Hân chính là cảm thấy thời gian nửa năm nay, con trai mình thay đổi rất nhiều, Tống Hân nghĩ có lẽ Tần Tống đang yêu đương, cũng biết con trai mình có hỏi có khi cũng chưa chắc đã có đáp án, thế nên chỉ có thể dùng hạ sách này, sai chồng mình tìm chứng cứ, Tần Lộ Sâm, một thương nhân nho nhã, chưa từng làm loại chuyện trộm gà trộm chó này, ông liếc mắt nhìn vợ mình rõ ràng là xong chuyện giết lừa, chỉ có thể chủ động gánh chịu lỗi lầm, đầu tiên, ông thành khẩn nhận sai với con trai, Tần Tống gật đầu, coi như là tha thứ cho sai lầm của ba mình.
Hai bên im lặng vài giây, Tần Tống mới hỏi: “Ba nhìn thấy cái gì rồi.”
Tần Lộ Sâm “khụ” một tiếng che giấu sự lúng túng của mình: “Tống Tống, con có phải là đã có người thích rồi không?”
Tần Tống không chút che giấu, trực tiếp trả lời: “Con đang quen người ta rồi.”
“A… nhanh như vậy sao, ba còn tưởng rằng…”
Tần Tống nhìn vẻ mặt của ba mình một chút, tai đột nhiên đỏ ửng lên: “Ba nhìn thấy nhật ký con viết?”
Tần Lộ Sâm cảm thấy chuyện này đúng thật là không đúng mực, ông có hơi chột dạ mà giải thích: À… xin lỗi Tống Tống nhé, ba ba ma ma sai rồi, nhưng cũng tại ba mẹ hỏi con, con cũng không nói gì, nửa năm nay con thay đổi rất nhiều, lần trước còn chủ động muốn có quà, thế nên ba mẹ mới muốn nhìn xem một chút…”
“Không sao, nhưng con chỉ chấp nhận một lần này thôi.”
Tần Lộ Sâm nghĩ một chút, cuối cùng vẫn hỏi: “Là nam sinh à?”
“Vâng.”
Tần Lộ Sâm nhìn thoáng qua Tống Hân nãy giờ vẫn chưa từng lên tiếng: “Ba mẹ, có lẽ phải tiêu hóa tin tức này một chút đã.”
“Con biết.”
Chờ Tần Lộ Sâm và vợ mình xuống tầng rồi, Tần Tống mới đóng cửa phòng lại, sau đó, đi tới trước bàn học của mình ngồi xuống, anh mở ngăn kéo, lấy quyển nhật ký bản thân viết tới gần nửa năm ra, bên trong từ lần đầu chơi bóng, viết tới chuyện ra ngoài chơi vào hai ngày trước, anh đối với chuyện bị ba mẹ đọc lén nhật ký cũng không có gợn sóng gì quá lớn, anh thích Khương Nghệ, không phải là không có người nhìn ra, nhưng anh lại cảm thấy có chút ngại ngùng, tất cả ôn nhu của anh đều cất giấu giữa những hàng chữ trong quyển nhật ký này, anh cầm bút lên viết ngày lên một trang mới, khóe môi cong lên mà ngay cả anh cũng không phát hiện ra.
“Em không cần phải học giỏi, cũng không cần phải thi đỗ vào trường trung học top đầu, em không cần phải thay đổi quỹ tích cuộc đời em, em có ở nơi nào, anh cũng sẽ tới nơi đó tìm em.”
Tần Tống ôm cậu, hôn lên mái tóc cậu: “Đúng vậy.”
Khương Nghệ thở dài tiếc nuối nói: “Sớm biết vậy, trước đó em đã học cho thật giỏi, không chừng còn có thể thi đỗ vào Nhất trung, như vậy cũng không cần phải yêu xa nữa rồi.”
Nói xong lại cười hắc hắc hai tiếng: “Nhất trung tan học rồi còn có thể lén hôn nhau.”
Tần Tống bị trọng điểm của cậu chọc cho cười thành tiếng: “Anh còn tưởng rằng em muốn làm học sinh ngoan, cuối cùng em lại chỉ muốn hôn anh thôi sao?”
“Thế thì đã sao?”
“Vậy lại hôn thêm một lát nữa đi.”
Hai người ngọt ngấy cả nửa ngày cuối cùng cũng tách nhau ra, Tần Tống bắt xe về nhà, vừa tới cửa liền phát hiện đèn trong nhà sáng trưng, tuần trăng mật định kỳ hàng năm của ba mẹ anh cuối cùng đã kết thúc, hai người rốt cuộc cũng đã bay về, lúc Tống Hân bước ra khỏi bếp, Tần Tống vừa vặn đi vào nhà, anh đặt túi ba lô xuống ghế sa lông, hỏi: “Ba mẹ về từ lúc nào thế?”
Tống Hân bưng một ly cà phê trên tay, chuẩn bị lên tầng: “Vừa mới về thôi.”
Tần Tống nhìn mẹ mình, cảm thấy có gì đó không đúng lắm, trước đây, mỗi lần về nhà, Tống Hân đều sẽ nhiệt tình nhào vào người anh, anh nghi hoặc nhìn nhìn xung quanh một chút: “Ba con đâu?”
Tống Hân nhìn hai lần lên gác, đột nhiên lớn giọng nói: “Ba con đang ở trong thư phòng đó!”
Tần Tống nheo mắt quan sát Tống Hân vài giây, đột nhiên nhanh chóng vọt thẳng lên tầng, vào phòng mình, Tống Hân theo sau, vẻ mặt hỏng chuyện: “Tống Tống, ma ma vừa về, con cũng không trò chuyện với ma ma sao?”
Tần Tống không đáp lời mẹ, trực tiếp đẩy cánh cửa phòng mình không đóng chặt, Tần Lộ Sâm vẻ mặt căng thẳng đẩy ngăn kéo bàn học của Tần Tống lại: “Ba ba không nhìn thấy gì cả!”
Tần Tống vô cảm nhìn ông ba đang lục lọi phòng ngủ của mình, ngữ khí bình thản hỏi: “Tại sao lại lục đồ của con.”
Tần Lộ Sâm tự biết đuối lý, ông một mặt cầu viện mà nhìn vợ mình, Tống Hân không chút niệm tình vợ chồng, quyết đoán quay đầu ra ngoài cửa, giả bộ ngắm phong cảnh, Tần Tống từ nhỏ tới lớn nghiêm túc, ít nói, hai người ba mẹ vì muốn hiểu con mà phải nhọc lòng một phen, tuy rằng xem trộm đời sống riêng tư như vậy thực sự là không nên, thế nhưng Tống Hân chính là cảm thấy thời gian nửa năm nay, con trai mình thay đổi rất nhiều, Tống Hân nghĩ có lẽ Tần Tống đang yêu đương, cũng biết con trai mình có hỏi có khi cũng chưa chắc đã có đáp án, thế nên chỉ có thể dùng hạ sách này, sai chồng mình tìm chứng cứ, Tần Lộ Sâm, một thương nhân nho nhã, chưa từng làm loại chuyện trộm gà trộm chó này, ông liếc mắt nhìn vợ mình rõ ràng là xong chuyện giết lừa, chỉ có thể chủ động gánh chịu lỗi lầm, đầu tiên, ông thành khẩn nhận sai với con trai, Tần Tống gật đầu, coi như là tha thứ cho sai lầm của ba mình.
Hai bên im lặng vài giây, Tần Tống mới hỏi: “Ba nhìn thấy cái gì rồi.”
Tần Lộ Sâm “khụ” một tiếng che giấu sự lúng túng của mình: “Tống Tống, con có phải là đã có người thích rồi không?”
Tần Tống không chút che giấu, trực tiếp trả lời: “Con đang quen người ta rồi.”
“A… nhanh như vậy sao, ba còn tưởng rằng…”
Tần Tống nhìn vẻ mặt của ba mình một chút, tai đột nhiên đỏ ửng lên: “Ba nhìn thấy nhật ký con viết?”
Tần Lộ Sâm cảm thấy chuyện này đúng thật là không đúng mực, ông có hơi chột dạ mà giải thích: À… xin lỗi Tống Tống nhé, ba ba ma ma sai rồi, nhưng cũng tại ba mẹ hỏi con, con cũng không nói gì, nửa năm nay con thay đổi rất nhiều, lần trước còn chủ động muốn có quà, thế nên ba mẹ mới muốn nhìn xem một chút…”
“Không sao, nhưng con chỉ chấp nhận một lần này thôi.”
Tần Lộ Sâm nghĩ một chút, cuối cùng vẫn hỏi: “Là nam sinh à?”
“Vâng.”
Tần Lộ Sâm nhìn thoáng qua Tống Hân nãy giờ vẫn chưa từng lên tiếng: “Ba mẹ, có lẽ phải tiêu hóa tin tức này một chút đã.”
“Con biết.”
Chờ Tần Lộ Sâm và vợ mình xuống tầng rồi, Tần Tống mới đóng cửa phòng lại, sau đó, đi tới trước bàn học của mình ngồi xuống, anh mở ngăn kéo, lấy quyển nhật ký bản thân viết tới gần nửa năm ra, bên trong từ lần đầu chơi bóng, viết tới chuyện ra ngoài chơi vào hai ngày trước, anh đối với chuyện bị ba mẹ đọc lén nhật ký cũng không có gợn sóng gì quá lớn, anh thích Khương Nghệ, không phải là không có người nhìn ra, nhưng anh lại cảm thấy có chút ngại ngùng, tất cả ôn nhu của anh đều cất giấu giữa những hàng chữ trong quyển nhật ký này, anh cầm bút lên viết ngày lên một trang mới, khóe môi cong lên mà ngay cả anh cũng không phát hiện ra.
“Em không cần phải học giỏi, cũng không cần phải thi đỗ vào trường trung học top đầu, em không cần phải thay đổi quỹ tích cuộc đời em, em có ở nơi nào, anh cũng sẽ tới nơi đó tìm em.”
Danh sách chương