39868.

Xế chiều hôm đó mẹ của Tần Nham xuất viện.

Sa thải người bảo vệ, bà và Tần Phi Ngữ cùng nhau trở về nhà, khi hai người về đến nhà Lưu Tuyền cũng đã về tới, nhìn thấy Lưu Tuyền, hai người cùng hừ lạnh một tiếng.

Tần Phi Ngữ là một người trí nhớ không tốt, lại lần nữa quên mất mà cảnh cáo Lưu Tuyền, nắm lấy tay mẹ Tần Nham nói giọng châm chọc, “Ai u, hôm nay trong bệnh viện bận như con chó, vậy mà ở nhà lại có người rảnh rỗi tới vậy.”

Mẹ của Tần Nham hừ lạnh một tiếng, Tần Phi Ngữ dìu bà ngồi xuống ghế sôpha.

Tần Phi Ngữ cũng ngồi xuống, hai người ngồi cùng một bên, nhìn Lưu Tuyền đang ngồi ở ghế sôpha đối diện như đang thẩm vấn phạm nhân, “Ay da, cũng không thể nói là rãnh rỗi, người ta cũng bận lắm đó, mẹ chồng ở nhà nằm viện thì không thấy mặt mũi đâu, con nhà người ta đầy tháng thì tham dự tích cực vui vẻ như vậy, sao vậy, người nhà họ Tiêu giàu có hơn họ Tần chúng tôi nên qua đó bợ đít hay gì?”

Lưu Tuyền cảm thấy khó chịu, đứng lên định rời đi.

Sớm biết hôm nay mẹ Tần Nham xuất viện cô đã ở trong phòng không ra ngoài rồi.

Cô nhìn thấy hai mẹ con này là buồn nôn, cơm ăn cũng không vô.

“Đứng lại!” Mẹ Tần Nham hét lớn một tiếng.

Lưu Tuyền dừng lại nhưng không quay người lại, lạnh lùng hỏi, “Còn có chuyện gì sao?”

“Đương nhiên là có!”, mẹ Tần Nham cắn răng tức giận nhìn cô, “Cô ngồi xuống cho tôi!”

“Có chuyện gì thì nói luôn đi!”

Mẹ Tần Nham tức giận vô cùng, tiện nhân quả là tiện nhân, nhìn xem, cuối cùng cũng lộ nguyên hình rồi! “Lưu Tuyền, tôi cảnh cáo cô, đừng tưởng cô ra ngoài làm bậy mà người khác không biết, hôm nay trong yến hội của Tiêu gia, tôi và Phi Ngữ nghe đâu, một người đàn bà đã có chồng như cô, vậy mà lại dám ra ngoài hú hí với thằng đàn ông khác, a —— chắc là lúc ở trong phòng nghỉ nhịn không được đây mà, làm sao, gã đàn ông đó là cô câu dẫn được trong yến hội phải không? Hay là nói các người sớm đã có hẹn trước với nhau đi. Lưu Tuyền a Lưu Tuyền, muốn người khác không biết trừ phi mình đừng làm! Cô tốt nhất là nên cẩn thận một chút, đừng để tôi nắm được chứng cứ gì, nếu không thì chuẩn bị hầu tòa đi!”

Quả nhiên......

Lưu Tuyền thở dài một cái, chuyện ở yến hội hôm nay đã truyền ra ngoài.

Nhưng mà may mắn là mọi người chỉ nhớ tới cô, Dung Cảnh chỉ là một khách mời, cũng không gây sự chú ý gì nhiều, nếu Dung Cảnh vì cô mà bị người khác nói ra nói vào chắc cô sẽ áy náy chết mất.

Cô quay người lại, khóe miệng nhếch lên cười đầy giễu cợt, “Nhìn bộ dạng tức giận của hai người kìa.....chắc là định đi méc với Tần Nham chứ gì, kết quả sao? Để tôi đoán nha, chắc là Tần Nham không tin hai người đúng không!”

Nếu như chưa đi méc với Tần Nham, chắc chắn hai mẹ con sẽ về đây bày ra bộ dạng tiểu nhân đắc ý trước mặt cô.

Lưu Tuyền nhìn phản ứng của hai mẹ con.

Quả nhiên!

Sau khi cô nói xong, sắc mặt hai mẹ con liền trở nên khó coi.

Tần Nham lại càng cười tươi hơn, chỉ cần Tần Nham tin cô thì hai người này có nghĩ gì cô cũng chả quan tâm.

“Lưu Tuyền, cô đừng nghĩ có thể mê hoặc con trai tôi cả đời, tôi nói cho cô biết, tốt nhất đừng để tôi tìm được chứng cứ gì, nếu không thì đợi thư từ vợ của Tần Nham đi!”

Lưu Tuyền cảm thấy thật mắc cười.

Thư từ vợ?!

“Mấy người cho rằng bây giờ là thời cổ đại hay sao, đàn ông không thích nữa thì viết một lá thư từ vợ coi như xong chuyện! Đừng có nằm mơ nữa, còn nữa......sao mấy người không làm cho rõ ràng, bây giờ là tôi muốn ly hôn, Tần Nhâm không chịu! Mấy người có tin, nếu một ngày Tần Nham muốn ly hôn, tôi cũng có rất nhiều cách khiến Tần Nham không dứt bỏ cuộc hôn nhân này được.”

Sắc mặt của mẹ Tần Nham đột nhiên thay đổi.

“Cô có ý gì!”

“Tôi có ý gì chẳng phải bà hiểu rất rõ hay sao!” Lưu Tuyền cười lạnh, “Bà có biết hôm qua khi tôi tới Tiêu gia, Tiêu bá phụ nói như thế nào không, không cần biết tôi muốn làm gì, chỉ cần tôi cần giúp đỡ, ông ấy và bá mẫu cũng sẽ giúp tôi.....bà có biết câu nói này có ý nghĩa gì không!”

Nhìn sắc mặt của mẹ Tần Nham và Tần Phi Ngữ đột nhiên biến đổi, Lưu Tuyền mỉm cười.

Lúc đầu cô cũng không muốn dùng Tiêu bá phụ để dọa hai người họ, nhưng mà cô phát hiện, hai mẹ con này sống theo chủ nghĩa lớn ăn hiếp bé, thật sự cho rằng cô không có hậu thuẫn thì dễ ăn hiếp khing khi hay sao!

“Không thể nào, cô nói dối!”

“Tôi có nói dối hay không chắc trong lòng bà tự hiểu!”

Lưu Tuyền cũng không đôi co với hai người họ, vịn tay cầm cầu thang chậm rãi lên lầu.

Mẹ Tần Nham ở dưới lầu, đã bị hố hết một lần ở chỗ Tần Nham, về đây lại bị Lưu Tuyền lên mặt!

Bà tức tới toàn thân run lên, ngón tay run run chỉ vào Lưu Tuyền, “Tiện nhân! Tiện nhân, tốt nhất cô đừng để tôi nắm được bằng chứng cô làm gì quá phận, nếu không thì dù là Tiêu gia cũng không cứu nổi cô!”

“Tùy bà!”

Căn bản cô không có làm gì quá phận, cây ngay không sợ chết đứng, hoàn toàn không lo hai mẹ con họ có thể làm gì được mình.

Lưu Tuyền lên lầu, “Rầm ——“ một tiếng, cửa phòng đóng lại.

......

Cùng lúc đó, Dung Cảnh về đến biệt thự của ba mẹ.

Lúc anh trở về tướng đi quá khó chịu, lão thái thái và lão gia tử liếc một cái liền nhận ra.

“Ui, bị sao vậy?”

“Bị thương rồi!”

Lão thái thái nhảy dựng lên, “Bị thương ở đâu, đến đây mẹ xem thử! Không phải là đi tham dự tiệc đầy tháng của Tiêu gia hay sao, sao lại bị thương vậy---Ái chà chà, còn thay một bộ đồ khác, Dung Cảnh a Dung Cảnh, con đừng nói với mẹ là con mất mặt trước mặt người khác a?”

Dung Cảnh bĩu môi, đi đến nằm xuống chiếc ghế sofa trong sảnh lớn.

Lão thái thái đi đến bên cạnh, vỗ vỗ vào sau lưng anh, “Nói mau, có chuyện gì vậy?”

Dung Cảnh xoay người lại, cười hắc hắc đầy ngây ngô.

Lão gia tử cũng tò mò, tắt TV nhìn trừng trừng sang.

“Con trai, sao con cười.....như bị khùng vậy a!”

Dung Cảnh đang cười thì miệng cứng đờ, quay đầu nhìn lão thái thái, “Mẹ, có người nỡ nói con trai mình như vậy hay sao!”

Thì giống khùng thật a!

Lão thái thái nghĩ thầm trong bụng, miệng thì không ngừng hối, “Mau nói đi, có phải có chuyện gì thú vị hay không, tiểu nha đầu Tiêu gia có đẹp gái không? Ai —— Dung Cảnh a Dung Cảnh, con nhìn Tiêu Lăng nhà người ta đi, đã hơn 40 tuổi rồi còn sinh con, con nhìn lại mình đi, đã 29 tuổi rồi mà bạn gái còn không có, con nói có phải làm mất mặt nhà mình hay không!”

Sao lại lái sang chuyện này rồi.

Dung Cảnh nhanh chóng chuyển chủ đề, “Ở yến hội con gặp Lưu Tuyền!”

“Con gặp ai thì liên quan gì tới mẹ, mẹ chỉ quan tâm khi nào con có.....” lão thái thái đột nhiên nghẹn lại, trợn to mắt nhìn Dung Cảnh, “Con nói cái gì? Con ở yến hội gặp ai?”

“Lưu tuyền!”

“Nó cũng đi?”

Dung Cảnh kể lại chuyện của Lưu Tuyền và mối quan hệ với Tiêu gia của cô.

Lão thái thái vỗ tay khen hay,”Haha, duyên phận, đây đúng là duyên phận trời định, Dung Cảnh, con nói thật với mẹ đi, cơ hội tốt như vậy, con có thổ lộ với người ta không?!”

Mặt Dung Cảnh tối sầm lại, “Bây giờ con thổ lộ với cô ấy, cô ấy sẽ coi con ra gì, chắc chắn sau này sẽ tìm cách né con.”

“Cũng đúng, Lưu Tuyền đứa bé này là một người chính trực, nếu như con biểu lộ mình muốn làm nam tiểu tam, chắc chắn nó sẽ mặc kệ con luôn.” Lão thái thái nhìn Dung Cảnh, “Vậy là con không làm gì hết?”

“Sao có thể vậy được!”

Dung Cảnh kể lại quá trình bị thương của mình cho hai người nghe, đương nhiên, không quên kể cả chi tiết Lưu Tuyền băng bó cho anh như thế nào.

“Ha ha, ha ha ha!”

“Mẹ, sao mẹ cười ghê quá vậy!”

“Thông minh, đúng là thông minh!”, lão thái thái giơ ngón tay cái lên, “Con trai đúng là rất giỏi! Lần này tiến triển nhanh như vậy, không những anh hùng cứu mỹ nhân để Lưu Tuyền có ấn tượng tốt về con mà còn thừa dịp cởi đồ để show thân hình tuyệt mỹ của mình, chậc chậc chậc, lúc trước mẹ còn lo sau này con gặp được cô gái mà con thích sẽ không biết theo đuổi, bây giờ thì yên tâm rồi, haha, đúng là cách hay mà! Đây là điểm khởi đầu tốt, mẹ nói con nghe, năm đó lúc còn trẻ, chính vì nhìn thấy thân hình săn chắc của ba con mà hạ quyết tâm, vừa hạ quyết tâm đã giải quyết xong ba con luôn rồi!”

Ba của Dung Cảnh xấu hổ ho một tiếng.

Dung Cảnh bĩu môi, Lưu Tuyền lại không bạo dạn như mẹ của anh!

“Mẹ, mẹ thấy con làm vậy có tác dụng gì không!”

“Có chứ, đương nhiên là có tác dụng rồi a.” Lão thái thái dùng sức vỗ vào vai của Dung Cảnh, “Mẹ nói con nghe ha, hai cực hút nhau như thế nào chắc con cũng tự hiểu rồi, phàm là con gái, nhìn thấy thân hình cuốn hút của con trai ít nhiều cũng sẽ âm thầm cộng thêm điểm, mẹ không tin lúc Lưu Tuyền nhìn thấy con nude mà không đỏ mặt.”

Dung Cảnh nhếch miệng cười.

Sao lại không đỏ mặt được, anh thấy cô đỏ mặt mà.

Khởi đầu tốt!

“Đúng rồi, còn một chuyện nữa......”

Dung Cảnh kể lại chuyện lúc Lưu Tuyền băng bó cho anh bị người khác nhìn thấy cho lão thái thái nghe, “Hôm nay ở yến hội con nghe được nhiều người bàn tán chuyện này, con chỉ sợ sẽ ảnh hưởng xấu tới Lưu Tuyền, làm cô ấy bị tổn thương, mẹ, mẹ nói con có nên làm sáng tỏ chuyện này không?”

“Làm sáng tỏ cái rắm a!” Lão thái thái hận không thể đánh vào đầu của Dung Cảnh, “Vừa mới khen con thông minh, sao bây giờ lại ngớ ngẩn rồi, sao con không nghĩ xem, chuyện này truyền ra ngoài đương nhiên sẽ gây ảnh hưởng xấu cho Lưu Tuyền, nhưng có lợi cho chúng ta a, chuyện này nếu như truyền đến tai Tần gia, con nghĩ xem bọn họ sẽ có thái độ như thế nào!”

Dung Cảnh không thể ngồi yên được nữa.

“Mẹ Tần Nham và Tần Phi Ngữ vốn không thích Lưu Tuyền, nếu chuyện này truyền đến tai Tần gia, chẳng phải tiểu Tuyền sẽ càng khó sống hay sao!”

“Con trai ngốc! Đây chẳng phải là lúc thử bọn họ hay sao! Con phải hiểu, chuyện này một khi truyền đến tai Tần Nham, nó sẽ nghĩ như thế nào, nếu nó chọn tin tưởng Tiểu Tuyền, vậy thì sau này mẹ và em gái của Tần Nham sẽ không thể làm gì tổn hại đến Tiểu Tuyền nữa, còn nếu nó lựa chọn không tin Tiểu Tuyền, vậy tình cảm của bọn họ.....con nói xem, còn có thể bền vững được không!” Lão thái thái nói thêm, “Vả lại, chuyện như vậy con có muốn giải thích cũng không giải thích được, chỉ khiến người khác cảm thấy con đang cố gắng che giấu mà thôi! Cứ để bọn họ đồn đi, dù gì những người này là vậy mà, bây giờ thì cảm thấy hứng thú với chuyện này, đợi qua một thời gian, có chuyện khác mới mẻ hơn, thì có cho tiền cũng không thèm để ý đến chuyện này nữa.”

Dung Cảnh nhíu mày, trầm tư suy nghĩ.

“Được rồi được rồi, đừng nghĩ nữa!” Lão thái thái dùng sức đánh mạnh vào lưng của Dung Cảnh, vừa hay đánh ngay vào vết thương, Dung Cảnh “Oa ——“ la lên một tiếng, lập tức không còn tâm tình suy nghĩ gì nữa.

“Mẹ, sao mẹ có thể ra tay độc ác như vậy! Con có phải con ruột của mẹ không vậy!”

Lão thái thái cười ngượng ngùng, “Đây là mẹ muốn khích lệ khích lệ con, không cẩn thận đánh nhầm chỗ thôi mà!”
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện