39843. “Đến không sớm....”

Còn chưa đợi Tần mẫu và Tần Phi Ngữ thở phào một hơi, Tần Nham lại nói ra nửa câu còn lại, “nhưng đã đủ nghe được tất cả lời đối thoại của hai người!”

Tần mẫu và Tần Phi Ngữ trong lòng bỗng chốc “khà cha” một cái

Sắc mặt của Tần Phi Ngữ cứng đơ, “anh, anh nghe em giải thích.....không phải là như anh nghe thế đâu, em và mẹ không có làm gì với chị dâu, thật đó, cái gì cũng không có làm. Chúng em chỉ là ghét cô ấy, đặc việt ghét cô ta, vì vậy mới ở đây nghĩ cảnh tượng sau khi cô ta mất tích, thật sự, chúng em cái gì cũng không có làm!”

Mặt của Tân Nham giấu trong bóng tối, Tần mẫu bà Tần Phi Ngữ nhìn không rõ biểu cảm của anh ấy, Tần Phi Ngữ hổ thẹn rụt cổ lại, “anh, chúng em thật sự cái gì cũng không có làm, anh tin em phải không?!”

Mặt Tần Nham không chút biểu cảm tiến lại gần hai người, anh cái gì cũng không nói, trực tiếp từ trong túi lấy ra điện thoại

“Anh.....”

“Tần Nham.....”

Đây là ý gì à

“Tiểu Tuyền bị các người đưa đi đâu rồi!” Tần Nham ánh mắt sắc bén nhìn hai người họ, “tôi chỉ cho hai người một cơ hội, nếu như không nói....tôi trực tiếp báo cảnh sát, tôi tin cảnh sát sẽ điều tra rõ ràng!”

Sắn mặt của Tần Phi Ngũ biến đổi, giơ tay ra định cướp lại điện thoại của Tần Nham

Tần Nham sớm đã dự tính được cô sẽ làm như thế, nghiêng người tránh công kích của cô

“Tôi chỉ cho hai người thời gian 30 giây suy nghĩ!”

“Anh, anh có biết nếu như anh báo cảnh sát rồi, em và mẹ hai người sẽ sụp đổ không, nói không chưng....nói không chừng cả đời này đều bị ngồi tù, anh, anh là anh trai ruột của em, anh làm sao có thể làm như thế!”

Tần Nham nhắm mắt lại, “chính là bởi vì như thế, vì vậy tôi càng thêm không thể buông thả cho hai người tiếp tục sai thêm!”

“Anh....” Tần Phi Ngữ gấp gáp rồi, “mẹ, mẹ nhanh ngăn anh lại à!”

Tần mẫu, “ta là mẹ ruột con à, chẳng lẽ con muốn vì một người đàn bà mới kết hôn hơn 3 tháng, nhốt mẹ và em gái của con vào trong tù sao, mẹ đã vất vả nuôi lớn con, chính là để con như thế này báo đáp mẹ sao!”

Tần Nham nhìn nghiêng sang, cứng lòng nói, “2!”

“Anh!”

“Tần Nham!”

Hai mẹ con họ đều điên lên, nếu như thời gian có thể đảo ngược, bọn họ khẳng định không ở đây bàn luận chuyện này

“Anh, đã không kịp rồi, thật sự đã không kịp rồi! Lưu Tuyền 9 giờ hơn đã bị người chuốc thuốc mê đem đi rồi, bây giờ đều đã hơn 9 tiếng đồng hồ, anh cảm thấy cô ta còn có thể không xảy ra chuyện sao, chuyện đã thành kết cục rồi, anh đã không có cách nào thay đổi nữa, cho dù bây giờ anh báo cảnh sát, đưa em và mẹ vào trong tù rồi, cũng không thể thay đổi được sự thật à!”

“3!”

Tần Nham không quản hai người họ nói cái gì, hoàn toàn không có thay đổi tâm ý, hành động của anh vô cùng nhanh chóng, ấn 110 ba con số này, chính thời khắc anh ấn báo cảnh sát, Tần Phi Ngữ cuối cùng sợ hại khai ra, “em nói, em nói! Em nói cô ta ở đâu!”

Tần Nham không có hạ điện thoại xuống, ánh mắt sắc bén nhìn chằm chằm Tần Phi Ngữ, nếu như cô không khai sự thật, anh lập tức ấn gọi đi! Tần Phi Ngữ cả con tim đều kinh sợ rồi

“Em cũng không biết bọn họ ở đâu, em gọi điện thoại, em lập tức gọi cho Triệu Thiên Lôi.....”

Tần Phi Ngữ lấy điện thoại ra run lẩy bẩy gọi điện thoại cho Triệu Thiên Lôi

“Mở loa ngoài!”

“Được được được, em mở loa ngoài!”

Song----

Đầu bên kia điện thoại truyền đến tiếng nữ người máy, “xin lỗi, sô điện thoại quý khách vừa gọi hiện đã tắt máy.....”

Tim của Tần Nham trầm nặng càng thêm trầm nặng!

Anh nhắm đôi mắt lại, hoàn toàn không dám tưởng tượng, đã hơn 9 tiếng đồng hồ trôi qua rồi, Tiểu Tuyền cô ấy.....

Mắt của anh đỏ rực, “Tần Phi Ngữ, cô đừng có loại giở trò!”

“Không có, em không có, em thật sự không có!” Tần Phi Ngữ đều hối gấp muốn khóc rồi, gào lên với điện thoại, “chết tiệt, tại sao tắt máy, nghe máy à, nhanh nghe mấy à!”

Thế nhưng, không quản cô gào hét như thế nào, điện thoại vẫn như nguyên không có cách gọi được

“Nghĩ cách liên lạc khác liên lạc với hắn!”

“Em không có cách liên lạc khác với Triệu Thiên Lôi....” Tần Phi Ngữ nhìn Tần Nham lập tức muốn ấn phím gọi, nhịn không nổi khóc toáng lên, đột nhiên quỳ xuống bên cạnh chân của Tần Nham, dùng sức ôm lấy chân anh, “em thật sự không có cách liên lạc khác của hắn ta! Anh, em cầu xin anh đừng báo cảnh sát, nếu như anh báo cảnh sát rồi, cả đời em sẽ sụp đổ mất, em cầu xin anh đó.....”

Cả đời của cô sụp đổ!

Vậy thì cô có nghĩ qua, cô như thế tính kế Tiểu Tuyền, cả đời của Tiểu Tuyền cũng sẽ sụp đổ!

Tần Nham đỏ lừ đôi mắt, cúi đầu nhìn Tần mẫu và Tần Phi Ngữ, “hai người.....qua khiến tôi thất vọng rồi, trong trí nhớ của tôi mẹ rõ ràng là hiện hậu dịu dàng, tem gái trong trí nhớ rõ ràng là ngoan ngoãn hiểu chuyện, tôi thật sự không hiểu nổi, cuộc sống hiện tại cũng đã tốt hơn rồi, chúng ta tại sao biến thành dáng vẻ như bây giờ! Tiểu Tuyền cô ấy làm sai cái gì, phải đối mặt với sự ác độc như thế của hai người, chuyện duy nhất cô ấy làm sai chính là gả cho tôi, là tôi hại cô ấy rồi.....”

Tần Nham lâu đi nước mắt, quay người bước đi, “hai người tốt nhất cầu cho cô ấy không có xảy ra chuyện gì, nếu như cô ấy thật sự xảy ra chuyện rồi.....vậy thì hai người đừng trách tôi nhẫn tâm!”

Tần Nham bước nahnh bỏ đi

Để lại trong gió hán lạnh Tần mẫu và Tần Phi Ngữ run rẩy

Hai mẹ con họ sắc mặt đều trắng bệt trắng bệt rồi

“Mẹ, làm sao đây, làm sao đây à, lần này anh trai con khẳng định sẽ nghiêm túc, nếu như tìm không được Lưu Tuyền chúng ta làm sao đây à....”

Trong lòng của Tần mẫu cũng giá lạnh giá lạnh

Bà ôm lấy Tần Phi Ngữ, hai mẹ con họ sưởi ấm cho nhau, “sẽ tìm được thôi, nhất định sẽ tìm được”

“Nhưng....đều đã trôi qua 9 tiếng đồng hồ rồi, cho dù có tìm thấy rồi....vậy thì cũng không có tác dụng nữa à, anh trai con sẽ không thật sự báo cảnh sát chứ, mẹ, con xin mẹ đó, nếu như anh trai con quyết định báo cảnh sát, chúng ta hai người cùng nhau quỳ xuống cầu xin anh ấy được không, anh ấy còn hiếu thảo, nhìn thấy mẹ quỳ xuống cầu xin anh ấy, anh ấy nhất định sẽ mềm lòng thôi”

Tần mẫu sợ hãi cứ lẩm bẩm

Bà không dám nghĩ vừa rồi ánh mắt Tần Nham nhìn bà

Lạnh giá dường như còn mang theo nhũ băng

Thẳng đứng đâm vào tim gan của bà, khiến bà gần như ngừng thở

Bà sợ phải ngồi tù không giả, nhưng so với ngồi tù, bà phát hiện bà càng không có cách nào đón nhận ánh mắt như thế của con trai mình

Tần mẫu muốn không mà không có nước mắt

Nếu như có thể làm lại một lần, bà khẳng định sẽ làm chuyện này càng thêm ẩn mật, tuyệt đối sẽ không để con trai nghe thấy lời đối thoại của bà và Phi Ngữ

Tần mẫu tát một cái thật mình cho bản thân!

Làm sao mà không có nhẫn nhịn được chứ, tại sao những lời đó không thể kìm nén trong lòng chứ!

Nếu như Tần Nham biết suy nghĩ của Tần mẫu, nhất định sẽ càng thêm thất vọng!

Chuyện đã đến bước này rồi, hai người bọn họ không nghĩ xem nếu như chuyện có thể trở lại, đối tốt với Lưu Tuyền! Còn đang u uất bọn họ làm chuyện không đủ ẩn mật bị phát hiện sao!

“Mẹ, chúng ta bây giờ làm sao à?”

“Nhanh chóng tìm người, không quản như thế nào...trước tiên người tìm trở về rồi nói tiếp!”

“Được!”

Hai mẹ con họ lần này là thật sự không dám kéo dài nữa, nhanh chóng xông ra ngoài tìm người rồi

……

Cái đêm nay, chủ định là đêm không ngủ!

Một đêm!

Thời gian cả một đêm, Lưu Tuyền đều luôn ở trong trạng thái mất tích!

Cả một đêm đều không có bất kỳ tin tức nào!

Trời dần dẫn sáng

Tần Nham tìm cả một đêm, hoàn toàn không có bất kỳ tiến triển nào, Tần mẫu và Tần Phi Ngữ cũng như vậy

Tiểu Thất cũng tìm cả một đêm, cô đặc biệt gọi điện thoại nhờ chú Lãnh Mạc, để chú Lãnh Mạc cũng giúp tìm người, còn tìm người mở ghi chép của tất cả các khách sạn và nhà nghỉ, dường như lật cả một lượt thành phố A lên, nhưng vẫn như cũ không có bất kỳ tin tức

Tiểu Thất và Lục Sâm đến biệt thự của Tần Gia

Nhìn thấy Tần Nham Tiểu Thất tức giận, giơ chân lên đạp anh ta, đôi mắt đỏ ngầu nói, “tên chết tiệt này! Tên cầm thú chết tiệt! Tiểu Tuyền gả cho anh đúng thật là xui xẻo tám đời rồi!”

Lục Sâm hoảng hốt kéo Tiểu Thất lại

“Đừng kéo em!” Tiểu Thất tức giận nhìn Tần Nham, “Tần Nham, anh đợi đó cho tôi, anh tốt nhất cầu nguyện Tiểu Thất một chút chuyện cũng không có, nếu không thì....tôi tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho cả nhà các người!”

Nếu nói Tiểu Tuyền mất tích một chút cũng không có liên quan đến người của Tần Gia?!

Đánh chết cô cũng không tin!

Người của Tần Gia đức hạnh gì cô từ trong miệng Tiểu Tuyền nghe rất rõ, Tiểu Tuyền lúc nào không xảy ra chuyện, cứ sau khi Tần Phi Ngữ “thất tình” mấy ngày thì xảy ra chuyện!

Đôi mắt đỏ máu của Tiểu Thất nhìn về hướng Tần Phi Ngữ

Tần Phi Ngữ tiếp xúc với ánh mắt của Tiểu Thất, giật mình run lên

“Cả nhà các người cứ chờ đấy cho tôi!”

Tiểu Thất đỏ đôi mắt, quay người bước đi, Lục Sâm hoảng loạn theo sau, “Tiểu Thất.....”

Tiểu Thất không thể nhịn thêm nữa, đổ vào lòng của Lục Sâm khóc lớn, “Lục Sâm, em rất sợ....Tiểu Tuyền cậu ấy đã mất tích thời gian lâu như thế rồi, chúng ta dường như đã lật cả một lượt thành phố A rồi, nhưng vẫn không tìm thấy cậu ấy, chẳng may....chẳng may cậu ấy xảy ra chuyện.....”

“Sẽ không đâu!” Lục Sâm ôm chặt lấy Tiểu Thất, anh biết phân lượng của Lưu Tuyền trong lòng Tiểu Thất, nói là bạn bè tốt, nhưng mà ở bên nhau bao nhiêu năm như thế, chẳng khác nào là người một nhà. Lục Sâm xoa xoa đầu của cô, “đừng rối lên, cô ấy khẳng định không có chuyện!”

“Nhưng mà đều đã lâu như thế này rồi....”

“Nha đầu ngốc, lúc này không có tin tức mới là tin tức tốt nhất!”

Tiểu Thất sững sờ!

Ngay lập tức thì hiểu ra!

Tính bước tính xấu nhất!

Nếu như Tiểu Tuyền xảy ra chuyện rồi, dựa vào mạng quan hệ của chú Lãnh Mạc, chỉ cần người lộ ra ngoài, tuyệt dối sẽ không điều tra không ra!

Vì vậy.....

Hiện tại không có tin tức, chỉ có thể nói rằng Tiểu Tuyền vẫn không có lộ diện!

Mà trong đêm là thời gian tốt nhất ném xác.....Tiểu Tuyền không có bị tìm ra, nói như thế...Tiểu Tuyền không có nguy hiểm tính mạng!

Tiểu Thất bỗng chốc hiểu rõ rồi, cô đẩy Lục Sâm ra, “đúng, anh nói không có sai, bây giờ không có tin tức chính là tin tức tốt nhất, Tiểu Tuyền khẳng định vẫn còn sống tốt, cô ấy khẳng định đang đợi chúng ta đi cứu cô ấy, em phải tiếp tục tìm kiếm, thành phố A lớn như thế này, em cho dù có phải đào ba tắc đất cũng nhất định phải tìm cô ấy trở về!”

“Tôi và cô cùng đi!”

“Được!”

Hai người tiếp tục tìm kiếm, mà Tần Nham lúc này cũng ra khỏi cửa, nhìn bộ dạng tính tiếp tục đi tìm người

Tiểu Thất trừng mắt với anh

Tần Nham cười đau khổ, “tôi chuẩn bị báo cảnh sát rồi, đã sắp một ngày một đêm rồi, có cảnh sát cùng giúp tìm kiếm, nhiều người nhiều sức, nói không chừng sẽ có phát hiện!”

“Vậy thì anh còn phí lời gì nữa, nhanh báo cảnh sát à!”

Tần Nham gọi điện thoại báo cảnh sát, anh rốt cuộc qua được sự bồng bột, trước khi chưa tìm ra được Lưu Tuyền, chỉ báo cảnh sát nói Lưu Tuyền mất tích, còn không có nói tình trạng của Tần mẫu và Tần Phi Ngữ

“Đi, tiếp tục tìm!”
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện