“Tiểu Thất, maimi với daddy của con….. có thể không sống cùng nhau được, nếu như con thích Tiêu Lăng, cũng có thể sống chung với daddy.”
Tô Tố mỗi câu nói khi nói ra đều rất khó khăn.
“Vậy….mami có đến ở cùng với tụi con không?”
Tô Tố lắc đầu, “Mẹ sẽ lâu lâu đến thăm tụi con, còn Cảnh Thuỵ cũng vậy, hai đứa con cũng biết điều rồi, lúc trước mami đích thực không biết ba của các con là ai. Từ lúc các con được sinh ra đến bây giờ đã không nhận được tình thương từ ba, đây là lỗi của mẹ.”
Cô ta tiếp tục nói, “Bây giờ các con biết rằng Tiêu Lăng là daddy của các con, chỉ cần các con đồng ý, các con có thể chung sống với daddy.”
“Không, con theo mami!” Cảnh Thuỵ ôm chặt một cánh tay của Tô Tố, nhìn chằm chằm vào Tiểu Thất, “em đồng ý sống chung với Tiêu Lăng thì đi với daddy đi, mami có anh là được rồi.”
Tiểu Thất nhìn Tô Tố rồi nhìn Cảnh Thuỵ, đột nhiên “Wow” bật khóc thật lớn. Cô bé dùng sức ôm chặt Tô Tố và Cảnh Thuỵ như chân bạch tuột, lo sợ mami và anh hai không cần cô bé nữa. “Mami và anh hai đừng bỏ rơi Tiểu Thất, Tiểu Thất không muốn sống cùng với daddy, Tiểu Thất yêu nhất là mami với anh hai. Tiểu Thất ghét daddy, ghét, ghét!”
Con bé chỉ cảm thấy rằng mắc dù daddy xấu tính, nhưng mà con bé và anh hai và mami đều rời đi, daddy ở ngôi nhà lớn như vậy nhưng trong nhà chỉ có một mình, thật tội nghiệp.
“Mami làm thế nào có thể bỏ rơi Tiểu Thất, Tiểu Thất ngoan.”
Tô Tố trong lòng càng xót xa. Con của cô ấy, cô ấy biết, Tiêu Thất nếu như không phải đối với Tiêu Lăng có cảm xúc, làm thế nào có phản ứng mạnh như vậy.
Nếu như không thích, con bé thậm chí sẽ không cho Tiêu Lăng một cái nhìn.
Cô ta dùng sức ôm chặt hai đứa trẻ, trong lòng thêm một lớp thù hận đối với Tiêu Lăng! ……
Chiếc xe nhanh chóng lái đến hoa viên Xuân Giang.
Ở xa xa, Tô Tố nhìn thấy phía cổng lớn của khu vực có hơn mấy chục phóng viên, một số phóng viên cầm máy ghi âm, một số phóng viên cầm micro và một số đang đứng trước cổng phỏng vấn. Những người được bao phủ bởi đám đông đó…..hoá ra là một nhà Tô Đại Khuê!
Khuôn mặt Tô Tố thay đổi!
Cả nhà họ tại sao lại ở đây!
“Tiểu Trần, dừng xe!”
Tiểu Trần nhanh chóng đạp phanh, ông ta không quen biết một nhà Tô Đại Khuê, cho nên có chút nghi ngờ, ông ta dừng xe ở bên đường, quay người sang nhìn Tô Tố, “Tiểu thư Tô, không vào khu phố chứ?”
“Đợi một chút.”
Tô Tố kéo cửa xe xuống một chút thì nghe thấy Tô Đại Khuê dùng loa khuếch đại nói, “Đúng vậy, Tô Tố cô ta rất ích kỉ! nói rằng cô ta đá Đường Sảng tôi quá tin rồi. Cô ta từ nhỏ đã không có ý thức, 16 tuổi đã ở bên ngoài có con trước khi lập gia đình rồi.”
Tiếp theo đó là giọng nói phẫn nộ của Lý Ái Liên, “Làm mẹ kế như tôi cũng không phải dễ dàng đâu, tôi luôn xem cô ta đối xử cô ta như là con ruột của mình nhưng Tô Tố chưa bao giờ gọi tôi một tiếng mẹ. Thời gian trước đây không biết là đã quyến rũ với người giàu có nào và đã rời khỏi nhà. Công ty của ba cô ta đang bị khủng hoảng yêu cầu cô ta giúp đỡ, thậm chí chú ý cô ta cũng không chú ý đến. Đứa con này…..thật vô lương tâm!”
Các phóng viên đổ xô đặt câu hỏi, “Vậy Tô Tố bình thường ở nhà thì sao, biểu hiện thái độ có quá đáng không?”
Tô Huệ không thể hiện sự yếu đuối ra bên ngoài, cống hiến những diễn xuất tốt nhất trong cuộc đời mình cho các phóng viên.
Cô ta khóc như mưa rơi, điên rồ hướng vào người Tô Tố nói điều bẩn thỉu, “Lúc trước ở nhà, cô ta bắt nạt tôi. Tôi là chị của cô ta, không muốn đố kỵ với cô ta nhưng đổi ngược lại thì cô ta càng quá đáng. Tôi và cô ấy đều học ở trường sân khấu điện ảnh, cô ta biết tôi có ấn tượng tốt với một nam sinh trong trường học, liền cố tình **nam sinh đó…..”
“Những điều này lẽ ra chúng tôi không muốn tiết lột ra, nhưng thực sự cô ta rất quá đáng, làm tổn thương đến cả gia đình thì thôi, thậm chí còn vì vai diễn mà làm tổn thương cô Đường Sảng, chúng tôi thực sự không để nhìn trôi mắt, chỉ có thể lựa chọn đứng ra ngoài nói lời công bằng.”
Boom!
Sự giận dữ của Tô Tố chạm đến đỉnh đầu!
Mang thai chưa lập gia đình!
Không biết mang ơn người nuôi dưỡng!
**Người đàn ông mà chị gái thích!
Đối với người thân thấy chết không cứu!
Còn vì vấn đề vai diễn đi làm tổn thuơng người khác!
Bất kể câu nào trong những câu nói này đều có thể làm hỏng một người, bây giờ tất cả đều đè hết lên đầu cô ta.
Cả nhà này…..thực sự một chút cũng không cho cô ta cơ hội đáp, thậm chí còn kéo sức nóng của mọi người xung quanh trước mặt các phóng viên, điên rồi đạp cô ta xuống lòng đất!
Cô đóng cửa sổ và cũng chặn đi những lời lăn mạ của cả gia đình Tô Đại Khuê.
“Mami…..” Cảnh Thuỵ lo lắng nhìn cô ta, ngay cả Tiểu Thất cũng ngừng khóc, nét mặt có chút hoảng sợ.
“Không sao, mami không sao.”Tô Tố toàn bộ cơ thể run rẩy, cô nghiến chặt răng, miễn cưỡng nở một nụ cười với hai đứa con, “không sao, chúng ta về nhà. Tiểu Trần, trực tiếp lái xe vào khu nhà.”
Thời điểm này cô ấy không thích hợp xuất hiện, cô ấy xuất hiện sẽ chỉ khiến khung cảnh trở nên hỗn loạn hơn.
Trong quá khứ cô đã ở trong vùng giải trí nhiều năm, đã biết ra một số quy tắc, những gì đám phóng viên giải trí này muốn thực sự không phải là sự thật. Họ chỉ cần những chủ đề thu hút người xem.
Cho nên…..không ai quan tâm rằng cô ta nói gì!
Tiểu Trần đã hiểu chuyện gì đã xảy ra, nhìn thấy Tô Tố ôm chặt hai đứa nhỏ, dùng ngực trước chặn mắt của chúng nó. Ông ta nhanh chóng đóng chặt cửa sổ xe, “Tiểu thư Tô yên tâm, xe này cửa sổ không thể nhìn thấy bên trong.”
Tô Tố bảo vệ hai đứa nhỏ và phản ứng trong tiềm thức, nghe thấy Tiểu Trần nói như vậy cô ấy mới nhẹ người, “Đi thôi.”
Tiểu Trần lái chiếc xe của Tiêu Lăng, những đám phóng viên này không nhận ra nhưng những người này ngồi đây không phải ngồi cho có. Tuy nhiên khu vực này không thể vào được, nhưng mà mỗi chiếc xe ra vào đều nghiêm khắc nhìn vào.
Tiểu Trần không phải là chủ sở hữu của chiếc xe trong khu vực nhỏ này, nếu như muốn vào khu vực này cũng phải dựa vào sự đồng ý của chủ sở hữu, Tiểu Trần không lãng phí thời gian, trong lúc khởi động động cơ thì lấy điện thoại di động ra gọi điện thoại. Chiếc xe đã không bị cản trở vào khu vực.
Trong khu vực nhỏ này tương đối yên tĩnh, Tiểu Trần lái xe đến bãi cỏ dưới nhà Tô Tố.
Nhìn thấy Tô Tố chuẩn bị xuống xe, ông không thể nhịn và nói ra một câu, “Tiểu thư Tô, bây giờ các giới truyền thông đều chờ đợi bên ngoài, cô sống ở đây sợ rằng sẽ bất tiện, ra vào đều bị mọi người nhìn vào. Với lại tình hình bên ngoài quá tệ đối với cô.”
“Không cần đâu.”
“Tiểu thư Tô, nếu cô không suy nghĩ cho chính mình nhưng cũng phải suy nghĩ cho tiểu thiếu gia và tiểu tiểu thư một chút, lượng fan hâm mộ của Cô Đường rất nhiều, những người ở ngoài kia e rằng đã rất hiểu về chuyện này rồi, tiểu thiếu gia và tiểu tiểu thư còn phải đi học. Trong trường hợp gặp phải cảnh vừa nảy…..nếu không thì cô đem đứa trẻ về biệt thự Hoa Viên đi, trật tự an ninh ở đó được thực hiện rất tốt, sẽ không có bất kỳ đám phóng viên hay báo chí giải trí nào, chủ tịch cũng không cho tiểu thiếu gia và tiểu tiểu thư bị tổn thương…..”
Tô Tố không ngần ngại đẩy cửa ôm hai đứa con xuống xe, cô đóng cửa xe, xuyên qua cửa sổ đang mở của xe nhìn Tiểu Trần, “Cám ơn lời khuyên của ông, nhưng con của tôi, tôi có thể tự bảo vệ, cũng nhờ ông nói với Tiêu Lăng, sau này đừng làm phiền cuộc sống của 3 mẹ con tôi nữa!”
Tô Tố mỗi câu nói khi nói ra đều rất khó khăn.
“Vậy….mami có đến ở cùng với tụi con không?”
Tô Tố lắc đầu, “Mẹ sẽ lâu lâu đến thăm tụi con, còn Cảnh Thuỵ cũng vậy, hai đứa con cũng biết điều rồi, lúc trước mami đích thực không biết ba của các con là ai. Từ lúc các con được sinh ra đến bây giờ đã không nhận được tình thương từ ba, đây là lỗi của mẹ.”
Cô ta tiếp tục nói, “Bây giờ các con biết rằng Tiêu Lăng là daddy của các con, chỉ cần các con đồng ý, các con có thể chung sống với daddy.”
“Không, con theo mami!” Cảnh Thuỵ ôm chặt một cánh tay của Tô Tố, nhìn chằm chằm vào Tiểu Thất, “em đồng ý sống chung với Tiêu Lăng thì đi với daddy đi, mami có anh là được rồi.”
Tiểu Thất nhìn Tô Tố rồi nhìn Cảnh Thuỵ, đột nhiên “Wow” bật khóc thật lớn. Cô bé dùng sức ôm chặt Tô Tố và Cảnh Thuỵ như chân bạch tuột, lo sợ mami và anh hai không cần cô bé nữa. “Mami và anh hai đừng bỏ rơi Tiểu Thất, Tiểu Thất không muốn sống cùng với daddy, Tiểu Thất yêu nhất là mami với anh hai. Tiểu Thất ghét daddy, ghét, ghét!”
Con bé chỉ cảm thấy rằng mắc dù daddy xấu tính, nhưng mà con bé và anh hai và mami đều rời đi, daddy ở ngôi nhà lớn như vậy nhưng trong nhà chỉ có một mình, thật tội nghiệp.
“Mami làm thế nào có thể bỏ rơi Tiểu Thất, Tiểu Thất ngoan.”
Tô Tố trong lòng càng xót xa. Con của cô ấy, cô ấy biết, Tiêu Thất nếu như không phải đối với Tiêu Lăng có cảm xúc, làm thế nào có phản ứng mạnh như vậy.
Nếu như không thích, con bé thậm chí sẽ không cho Tiêu Lăng một cái nhìn.
Cô ta dùng sức ôm chặt hai đứa trẻ, trong lòng thêm một lớp thù hận đối với Tiêu Lăng! ……
Chiếc xe nhanh chóng lái đến hoa viên Xuân Giang.
Ở xa xa, Tô Tố nhìn thấy phía cổng lớn của khu vực có hơn mấy chục phóng viên, một số phóng viên cầm máy ghi âm, một số phóng viên cầm micro và một số đang đứng trước cổng phỏng vấn. Những người được bao phủ bởi đám đông đó…..hoá ra là một nhà Tô Đại Khuê!
Khuôn mặt Tô Tố thay đổi!
Cả nhà họ tại sao lại ở đây!
“Tiểu Trần, dừng xe!”
Tiểu Trần nhanh chóng đạp phanh, ông ta không quen biết một nhà Tô Đại Khuê, cho nên có chút nghi ngờ, ông ta dừng xe ở bên đường, quay người sang nhìn Tô Tố, “Tiểu thư Tô, không vào khu phố chứ?”
“Đợi một chút.”
Tô Tố kéo cửa xe xuống một chút thì nghe thấy Tô Đại Khuê dùng loa khuếch đại nói, “Đúng vậy, Tô Tố cô ta rất ích kỉ! nói rằng cô ta đá Đường Sảng tôi quá tin rồi. Cô ta từ nhỏ đã không có ý thức, 16 tuổi đã ở bên ngoài có con trước khi lập gia đình rồi.”
Tiếp theo đó là giọng nói phẫn nộ của Lý Ái Liên, “Làm mẹ kế như tôi cũng không phải dễ dàng đâu, tôi luôn xem cô ta đối xử cô ta như là con ruột của mình nhưng Tô Tố chưa bao giờ gọi tôi một tiếng mẹ. Thời gian trước đây không biết là đã quyến rũ với người giàu có nào và đã rời khỏi nhà. Công ty của ba cô ta đang bị khủng hoảng yêu cầu cô ta giúp đỡ, thậm chí chú ý cô ta cũng không chú ý đến. Đứa con này…..thật vô lương tâm!”
Các phóng viên đổ xô đặt câu hỏi, “Vậy Tô Tố bình thường ở nhà thì sao, biểu hiện thái độ có quá đáng không?”
Tô Huệ không thể hiện sự yếu đuối ra bên ngoài, cống hiến những diễn xuất tốt nhất trong cuộc đời mình cho các phóng viên.
Cô ta khóc như mưa rơi, điên rồ hướng vào người Tô Tố nói điều bẩn thỉu, “Lúc trước ở nhà, cô ta bắt nạt tôi. Tôi là chị của cô ta, không muốn đố kỵ với cô ta nhưng đổi ngược lại thì cô ta càng quá đáng. Tôi và cô ấy đều học ở trường sân khấu điện ảnh, cô ta biết tôi có ấn tượng tốt với một nam sinh trong trường học, liền cố tình **nam sinh đó…..”
“Những điều này lẽ ra chúng tôi không muốn tiết lột ra, nhưng thực sự cô ta rất quá đáng, làm tổn thương đến cả gia đình thì thôi, thậm chí còn vì vai diễn mà làm tổn thương cô Đường Sảng, chúng tôi thực sự không để nhìn trôi mắt, chỉ có thể lựa chọn đứng ra ngoài nói lời công bằng.”
Boom!
Sự giận dữ của Tô Tố chạm đến đỉnh đầu!
Mang thai chưa lập gia đình!
Không biết mang ơn người nuôi dưỡng!
**Người đàn ông mà chị gái thích!
Đối với người thân thấy chết không cứu!
Còn vì vấn đề vai diễn đi làm tổn thuơng người khác!
Bất kể câu nào trong những câu nói này đều có thể làm hỏng một người, bây giờ tất cả đều đè hết lên đầu cô ta.
Cả nhà này…..thực sự một chút cũng không cho cô ta cơ hội đáp, thậm chí còn kéo sức nóng của mọi người xung quanh trước mặt các phóng viên, điên rồi đạp cô ta xuống lòng đất!
Cô đóng cửa sổ và cũng chặn đi những lời lăn mạ của cả gia đình Tô Đại Khuê.
“Mami…..” Cảnh Thuỵ lo lắng nhìn cô ta, ngay cả Tiểu Thất cũng ngừng khóc, nét mặt có chút hoảng sợ.
“Không sao, mami không sao.”Tô Tố toàn bộ cơ thể run rẩy, cô nghiến chặt răng, miễn cưỡng nở một nụ cười với hai đứa con, “không sao, chúng ta về nhà. Tiểu Trần, trực tiếp lái xe vào khu nhà.”
Thời điểm này cô ấy không thích hợp xuất hiện, cô ấy xuất hiện sẽ chỉ khiến khung cảnh trở nên hỗn loạn hơn.
Trong quá khứ cô đã ở trong vùng giải trí nhiều năm, đã biết ra một số quy tắc, những gì đám phóng viên giải trí này muốn thực sự không phải là sự thật. Họ chỉ cần những chủ đề thu hút người xem.
Cho nên…..không ai quan tâm rằng cô ta nói gì!
Tiểu Trần đã hiểu chuyện gì đã xảy ra, nhìn thấy Tô Tố ôm chặt hai đứa nhỏ, dùng ngực trước chặn mắt của chúng nó. Ông ta nhanh chóng đóng chặt cửa sổ xe, “Tiểu thư Tô yên tâm, xe này cửa sổ không thể nhìn thấy bên trong.”
Tô Tố bảo vệ hai đứa nhỏ và phản ứng trong tiềm thức, nghe thấy Tiểu Trần nói như vậy cô ấy mới nhẹ người, “Đi thôi.”
Tiểu Trần lái chiếc xe của Tiêu Lăng, những đám phóng viên này không nhận ra nhưng những người này ngồi đây không phải ngồi cho có. Tuy nhiên khu vực này không thể vào được, nhưng mà mỗi chiếc xe ra vào đều nghiêm khắc nhìn vào.
Tiểu Trần không phải là chủ sở hữu của chiếc xe trong khu vực nhỏ này, nếu như muốn vào khu vực này cũng phải dựa vào sự đồng ý của chủ sở hữu, Tiểu Trần không lãng phí thời gian, trong lúc khởi động động cơ thì lấy điện thoại di động ra gọi điện thoại. Chiếc xe đã không bị cản trở vào khu vực.
Trong khu vực nhỏ này tương đối yên tĩnh, Tiểu Trần lái xe đến bãi cỏ dưới nhà Tô Tố.
Nhìn thấy Tô Tố chuẩn bị xuống xe, ông không thể nhịn và nói ra một câu, “Tiểu thư Tô, bây giờ các giới truyền thông đều chờ đợi bên ngoài, cô sống ở đây sợ rằng sẽ bất tiện, ra vào đều bị mọi người nhìn vào. Với lại tình hình bên ngoài quá tệ đối với cô.”
“Không cần đâu.”
“Tiểu thư Tô, nếu cô không suy nghĩ cho chính mình nhưng cũng phải suy nghĩ cho tiểu thiếu gia và tiểu tiểu thư một chút, lượng fan hâm mộ của Cô Đường rất nhiều, những người ở ngoài kia e rằng đã rất hiểu về chuyện này rồi, tiểu thiếu gia và tiểu tiểu thư còn phải đi học. Trong trường hợp gặp phải cảnh vừa nảy…..nếu không thì cô đem đứa trẻ về biệt thự Hoa Viên đi, trật tự an ninh ở đó được thực hiện rất tốt, sẽ không có bất kỳ đám phóng viên hay báo chí giải trí nào, chủ tịch cũng không cho tiểu thiếu gia và tiểu tiểu thư bị tổn thương…..”
Tô Tố không ngần ngại đẩy cửa ôm hai đứa con xuống xe, cô đóng cửa xe, xuyên qua cửa sổ đang mở của xe nhìn Tiểu Trần, “Cám ơn lời khuyên của ông, nhưng con của tôi, tôi có thể tự bảo vệ, cũng nhờ ông nói với Tiêu Lăng, sau này đừng làm phiền cuộc sống của 3 mẹ con tôi nữa!”
Danh sách chương