Chương 196: Đi mua nguyên liệu
Nhìn số tiền Cổ Tuyền tính ra được, Cổ Dục không nói gì mà trực tiếp chuyển khoản 140 ngàn qua. Bởi vì hắn biết rằng hai vò rượu này chắc chắn không chỉ có 175 lít, dựa theo giá cả hắn thêm tiền cho ông chẵn 140 ngàn.
Hơn nữa Cổ Tuyền vì nể mặt người quen nên giao dịch bán rẻ hơn một chút, nhưng Cổ Dục cũng không phải là người thích chiếm tiện nghi người khác. Đương nhiên khi Cổ Dục mua với giá tiền này thì trong mắt hắn thì cái giá này vẫn là có lời. Đối với người khác 140 ngàn là một khoản tiền, nhưng mà đối với Cổ Dục thật ra cũng không tính là cái gì, vì hai con cá của hắn giá đã không dưới 140 ngàn.
Nhìn Cổ Dục tỏ ra hào phóng như thế, Cổ Tuyền cũng không còn gì để nói. Thế là ông lập tức liên hệ người đến giúp Cổ Dục đặt ba vạc rượu lớn vào xe hắn, vạc rượu lớn bằng thủy tinh hiển nhiên là không cần trả tiền.
Cổ Dục mặc dù không có chuyện gì, nhưng hắn đã uống rượu cho nên Cổ Tuyền lái xe đưa hắn về nhà. Tiếp đó ông hướng dẫn công nhân bưng vò rượu xuống xe và rót vào trong vạc đã được rửa sạch. Quả nhiên là theo như Cổ Dục vừa nhìn thì tất cả chỗ rượu này ước chừng hơn 185 lít, Cổ Dục trả 140 ngàn còn tính là hắn có lợi đấy chứ.
Cổ Dục không muốn lấy hai vạc rượu không kia, mặc dù nó coi như vật cũ nhưng Cổ Dục đưa lại cho Cổ Tuyền. Hắn không dùng đồ này để làm gì hết, khi trở về Cổ Tuyền còn có thể tiếp tục để đựng rượu.
Sau khi bọn người Cổ Tuyền rời đi, Lý Vân Vân và Lâm Lôi cũng đi tới nhìn vạc rượu lớn này. Các cô đều ngơ ngác, tuy nhiên các cô thật sự không hiểu nổi Cổ Dục là đang muốn làm gì.
Mà Cổ Dục nhìn những rượu này cũng đang suy nghĩ nên đặt cái gì vào trong, dược liệu và nước giếng chắc chắn không thể thiếu, mà ngoại trừ hai thứ này thì hắn còn phải chuẩn bị thêm một vài thứ nữa.
“Làm một bình rượu Bách toàn đại bổ cũng được nhỉ?” Nhìn bình rượu này, Cổ Dục đứng lên lẩm bẩm nhỏ, sau đó không khỏi cười he he. Thập toàn đại bổ đã không đủ, bây giờ hắn muốn Bách toàn đại bổ mới chịu.
Dù sao đến lúc đó hắn cũng không uống, ai uống thì người đó biết bổ như thế nào đi!
Sau khi Lâm Lôi cùng Lý Vân Vân tan làm về nhà, Cổ Dục cũng bắt đầu triển khai kế hoạch của mình.
Đầu tiên phải thêm vào đó nước giếng để cải thiện mùi vị và đặc tính riêng của rượu.
Không cần thêm quá nhiều nước, bởi thêm quá nhiều thì nồng độ rượu sẽ hạ xuống, cho nên chỉ cần cho từ mấy chục đến hai trăm lít nước giếng là được. Sau đó đem những dược liệu kia dựa theo dược tính mà bỏ vào trong bình, đương nhiên dược tính xung khắc thì chắc chắn sẽ không được bỏ vào. Đông y chú trọng quy tắc phối thuốc mười tám phản, mười chín úy. Những điều này Cổ Dục đã tiếp thu được ngay khi tiếp nhận kỹ năng bậc thầy đông y. Hắn đương nhiên sẽ không pha linh tinh, chỉ cần là những thứ không xung đột dược tính, hắn đều sẽ bỏ cả vào.
(十八反十九畏: Mười tám tương phản, mười chín úy: Nó dùng để nói về một số loại thuốc không nên được sử dụng, vì hậu quả của việc sử dụng kết hợp sẽ tạo ra tác dụng phụ khác nhau. Trong thời cổ đại, 18 tương phản và 19 úy được dùng để gọi các tên thuốc khác nhau có thể tương tác, được đúc kết và biên soạn thành các công thức trong triều đại nhà Tấn và nhà Nguyên.)
Những cây nhân sâm trăm năm bị đứt mất một số rễ đều được hắn bỏ vào.
Còn cả đám linh chi hắn hái được cũng đều ném vào chung một chỗ. Thứ này cũng không dùng nước giếng để nuôi dưỡng được, để lại cũng không có tác dụng gì chi bằng cứ bỏ hết vào ngâm rượu.
Nhưng mà chỉ có Nhân sâm, linh chi, hoàng kỳ thì chưa đủ, Cổ Dục còn đang nghĩ phải thêm tiếp thứ gì vào.
“Đúng rồi, còn lộc nhung, một trong ba vật quý vùng Đông Bắc! Mình còn nhớ chú Kiến Quân có nói qua ở gần đây có chỗ nuôi hươu. Tiếp đó chuẩn bị thêm ít Đông trùng hạ thảo, những thứ này nhà hắn không có, phải đi mua. Vì để cho rượu không trở nên quá đắng, dễ uống một chút thì có thể thêm vào một chút cẩu kỷ nhưng tuyệt đối không thể bỏ chung với pín hổ, bằng không sẽ làm loạn tính chất của rượu. Đúng vậy, tuyệt đối không được. D@i hươu cũng tạm được, nếu kết hợp thêm với rắn hổ mang chúa thì hiệu quả sẽ như thế nào nhỉ?” Vừa nhìn lọ rượu, Cổ Dục vừa nhỏ giọng lẩm bẩm.
Mặc kệ phải thêm cái gì, đầu tiên cứ phải làm trước rồi tính.
Sáng sớm hôm sau, Cổ Dục đầu tiên là câu xong cá, ngay sau khi Lý Vân Vân và Lâm Lôi tới. Hắn lập tức lái xe ra cửa, trực tiếp đi tìm chú Kiến Quân hỏi rõ nơi nuôi hươu nằm ở đâu.
Bạn đang đọc truyện mới ở truyện.a-z_z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen A_z..z" để đọc nhé! Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!