“Cháu trước tiên đi liên hệ người trong thôn làm một cái cột thu lôi, chú ở bên này giúp cháu làm tổ chim. Làm xong sẽ mang qua cho cháu.” Cùng Cổ Dục nói đến chuyện dựng cột thu lôi, Cổ Quốc Khánh cũng nói rõ ý của hắn với Cổ Dục. Nghe ông nói như vậy, Cổ Dục cũng lập tức nói một câu khách sao. Không lấy tiền thì thôi coi như xong, một cái tổ chim bằng gỗ cũng không hề nhẹ. Tốt nhất vẫn nên để hắn tự chạy xe qua lấy thì tốt hơn.

Sau khi quyết định xong, Cổ Dục lập tức rời khỏi nhà Cổ Quốc Khánh đi tới văn phòng thôn.

Đến văn phòng thôn nói ra ý định của mình, Cổ Kiến Quốc tự mình mang hắn đi vào kho. Ở trong đó chọn ra một cây cột thu lôi tương đối tốt, cho Cổ Dục mang về nhà.

Lắp đặt cột thu lôi vẫn cần để ý một chút.

Cổ Dục cầm cái này, gắn ở trên lầu hai nhà mình. Vật này tuyệt đối phải cẩn thận, tuyệt đối không được để cho bất cứ mảnh kim loại nào chạm phải. Nếu như mà chạm vào thì chẳng may nhà Cổ Dục bị sét đánh, toàn bộ đồ điện trong nhà cũng coi như xong.

Tiếp đó cột thu lôi phải kéo một đường dây ở bên ngoài, cũng cần phải cố định lại để lúc bình thường còn phải kiểm tra sửa chữa. Cuối cùng đường dây phải được chôn vào dưới mặt đất mới được.


Phía sau nhà Cổ Dục là một cái ao cá, còn có một mảnh đất trống. Chôn thứ này xuống đúng là rất trùng hợp, trừ phi có người muốn tìm chết mà đem dây điện móc lên, bằng không thì sẽ tuyệt đối an toàn. Sau khi chuẩn bị cột thu lôi xong xuôi, Cổ Dục cầm theo hai cây thuốc lá rồi lên xe đi đến nhà Cổ Quốc Khánh để lấy tổ chim về.

Không thể không nói, tay nghề của Cổ Quốc Khánh đúng là không thể chê. Cái tổ chim này trong thời gian ngắn như vậy mà đã làm xong, thế nhưng kỹ thuật chế tác rất là tinh tế. Không chỉ kích thước đủ lớn, hơn nữa còn có thể chống nước, chưa kể nó được cố định bằng đinh ốc chắc chắn và còn được phun bên ngoài một lớp sơn dầu.

Sau khi Cổ Dục mang về, hắn lập tức leo lên trên cây để tiến hành cố định tổ chim.

Mới vừa lắp đặt xong tổ chim, ở bên kia Vua Bầu Trời lập tức bay vào, rõ ràng nó đối với cái tổ này cảm thấy rất hài lòng! Thế nhưng hiện tại cái tổ này vẫn còn một số việc cần làm. Cổ Dục ở cửa hàng lân cận mua một ít quần áo, tiếp đó lót một ít cỏ khô, còn có một cái bát để chứa nước giếng. Lúc này mới xem là xong việc, mà đại bàng đối với việc này tất nhiên là rất hài lòng.

Sau khi giải quyết vấn đề tổ chim cho đại bàng, Cổ Dục xem như bắt đầu nhàn rỗi.

Cứ như vậy nhàn rỗi một ngày rồi lại hai ngày. Một ngày trước hắn lại đem cá bán một đợt nữa, đợt này bán được hơn 1,1 triệu. Mặc dù bây giờ Cổ Dục không hề thiếu tiền, nhưng cá câu lên thì phải muốn bán, dù gì thì đây cũng là nghề nghiệp sinh ra tiền.

Cá bán xong, ao cá được thanh lý sạch sẽ. Tiếp đó sẽ một lần nữa dùng để chứa cá. Mấy việc này có Lý Vân Vân cùng Lâm Lôi hỗ trợ, Cổ Dục cảm thấy tốc độ này nhanh hơn trước nhiều.

Cứ như vậy trong nhà lại nhàn rỗi thêm một ngày, hôm nay lại đến ngày phải đi chợ.

Buổi sáng hắn dậy sớm đem cá câu được ném vào bên trong ao, tiếp đó chờ Lý Vân Vân và Lâm Lôi đến hắn liền lái xe đi lên trên trấn.


Đây là lần thứ hai hắn đi chợ, nhưng như vậy cũng coi là đường quen dễ làm. Sau khi đậu xe xong, hắn đi trước một chuyến đến quầy hàng của Hoàng Hưng Triết. Đặt xong các loại thịt tươi mới, một lát nữa hắn sẽ tới lấy. Sau đó hắn đi đến tiệm hạt giống, tiệm này là do Lý Vân Vân đề cử cho hắn.

Dựa theo lời nói của Lý Vân Vân, trong thôn đa phần mọi người đều đến nhà này mua hạt giống. Nhà này bán hạt giống đều là hàng thật, danh tiếng đúng là không tệ. Cho nên Cổ Dục đi đến đây thì không cần phải lo lắng đến vấn đề này.

Quả nhiên, sau khi hắn tiến vào tiệm hạt giống, Cổ Dục lập tức phát hiện nơi này hạt giống số lượng rất nhiều. Lúc này đang có một bác gái đang ngồi ở trong quầy cầm điện thoại xem hài kịch, sau khi nhìn thấy Cổ Dục đi vào bà mới dừng lại, tiếp đó giương lên nụ cười nghề nghiệp nhìn về Cổ Dục.

“Cậu em muốn mua gì không?” Đánh giá một chút Cổ Dục, bà không quá xác định mà hỏi một câu.

Mặc dù đã ở nông thôn qua mấy tháng, nhưng mà Cổ Dục hiện tại nhìn qua dáng vẻ bên ngoài, trông hắn vẫn giống dân thành thị hơn. Người ở thành thị tới tiệm hạt giống, quả thật bà không đoán được hắn muốn làm cái gì.

“Bà chị, tôi muốn mua một chút hạt giống.” nhìn mấy thứ hạt giống trước mặt mà hoa hết cả mắt, Cổ Dục cũng từ bỏ ý định tự mình tìm, hắn trực tiếp hỏi bà chị trước mặt.


“Là muốn gieo trồng sao? Vậy thì muốn mua cái gì?” nghe được Cổ Dục không phải là đi nhầm, bà chị này cũng đi tới hỏi hang, là việc làm ăn vậy thì tốt rồi.

“Tôi muốn mua một số hạt giống rau củ tương đối hiếm, là muốn tự mình trồng ăn không phải để trồng bán, do đó số lượng không cần nhiều.” nhìn thấy bà chị đi đến, Cổ Dục cũng nói rõ ý đồ của mình.

Mà nghe được lời nói này của Cổ Dục, bà chị này cũng lập tức hiểu ra. Hiện tại người giống như Cổ Dục dạng này rất nhiều, bọn họ muốn ở trong thành phố tự trồng rau củ để ăn. Mà loại rau củ thông thường bọn họ lại không hiểu rõ, cho nên đều sẽ chọn một số giống cây trồng quý hiếm, nhưng loại cây trồng này có trồng được hay không thì cũng không biết.

“À thì ra là vậy, vậy tôi giới thiệu cho cậu một chút!” nghe được lời nói của Cổ Dục, bà chị này cũng nhanh chóng cầm lên một số loại hạt giống, không bao lâu đã lấy ra mười mấy cái bọc nhỏ.

“Đây là củ cải Thiên Tân, cậu chắc hẳn cũng đã nghe nói qua mới đến mua phải không. Thế nhưng củ cải này, nói thật… tại chỗ này trồng không tốt lắm, chất lượng thì không tệ thế nhưng sản lượng thì rất thấp, nếu trồng để bán thì chắc chắn không được. Nhưng nếu để trồng ăn thì chăm sóc kỹ một chút, đến khi thu hoạch thì cũng tạm chấp nhận…”


Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện