Nhưng khi dây câu được kéo về, lông mày của Cổ Dục cũng nhíu lên một cái. Hắn có thể xác định đó không phải là một món kho báu gì cả. Đó hẳn là một con cá rồi. Bởi vì ở bên dưới đang giẫy giụa. Hắn còn cảm giác được rằng con cá này dường như không nhỏ.

Thế nhưng con cá quái gì lại ở dưới 300m so với mặt nước biển? Con Mực hay là cá Voi?

Nếu như con Mực thì nghe còn được. Nhưng nếu mà là cá Voi thì cái miệng giếng này sao mà đủ chỗ cho được!

Trong lúc hắn đang do dự thì móc câu cũng đã được kéo lên khỏi mặt nước. Cổ Dục đi về phía miệng giếng để xem thì thấy một con vật rất xấu xí, nhưng cơ thể lại có phần to lớn, hình dáng rất giống một con cá Mú, nhưng lại không giống Cá cho lắm. Khi con cá này được kéo lên hoàn toàn, Cổ Dục lại càng thêm nghi ngờ. Những ngày này, mỗi loài cá ở bốn đại dương hắn đều đã câu lên được một lần. Có rất ít loài cá mà hắn chưa từng nhìn thấy. Nhưng con cá này thực sự hắn không biết.

“Đây là gì cá vậy?” Nhìn con cá đang mất thăng bằng trước mắt này, Cổ Dục mới lấy điện thoại ra rồi chụp nó một tấm, sau đó tiện tay ném nó vào trong bể nước rồi lên mạng tra.


Không tra thì không biết, tra rồi thì mới khiến hắn sợ hết hồn.

Con cá mà hắn câu lên được có tên là cá Vây Tay (Coelacanthiformes), xuất hiện sớm nhất vào khoảng giữa kỷ Devon (410 triệu năm trước), là tổ tiên của tất cả các loài sinh vật trên cạn đang sống ở hiện tại. Nó có mấy cái vây trông rất giống tay và chân. Khoảng 290 triệu năm trước, nó cùng một số động vật trên cạn di cư tới lục địa này. Nhưng bởi vì khí hậu vào thời đại đó quá khắc nghiệt, cũng không thể đảm bảo được độ ẩm trên da, cho nên nó lại phải quay trở lại đại dương để sống. (tức là trước đây, con cá này đã từng là động vật trên cạn)

Mà sinh vật trên cạn lúc đó lại có thể tiến hóa được, trở thành động vật có vú và Khủng Long sau này.

“Câu lên được cả tổ tiên cơ à?” Nhìn loài vật đã chẳng thay đổi cả trăm triệu năm này, Cổ Dục không khỏi gãi đầu một cái. Không biết là con này có thể ăn được hay không nữa......

Được rồi, tổ tiên này chẳng là cái quái gì so với Cổ Dục cả. Nói thế đủ rồi, chủ yếu vẫn phải xem nó có thể ăn được hay không.

Sau khi Cổ Dục tra xong thì phát hiện ra rằng con cá này không có mặt ở Trung Quốc, cho nên có thể ăn được. Đương nhiên nếu không ăn thì nuôi làm cảnh cũng là một lựa chọn tốt. . Ngôn Tình Sắc

Phải biết loại cá này rất là hiếm có. Nếu như nuôi chơi mà nói, thì ắt hẳn nó sẽ rất có thị trường. Loài cá này câu lên từ độ sâu hơn 300m cơ mà. Các loài cá tạp nham sống dưới mấy chục mét so với mực nước biển, sau khi được câu lên, vì thay đổi áp suất của nước nên chúng đều chết cả. Ấy vậy mà con cá này lại không chết, thực sự có phần không thể tin nổi.

“Để tính sau. Trước tiên cứ nuôi nó trước đã.” Suy nghĩ một lúc, việc đầu tiên mà Cổ Dục làm là thả con cá Vây Tay này vào bên trong bể nước. Sau đó tiếp tục đi câu. Nhưng không biết ngày hôm nay có phải ngày khảo cổ hay không, mà lần thứ ba này hắn câu lên được một con......

“Ốc Anh Vũ? (loài này đã được xuất hiện ở sgk Sinh 7. Nếu ai nhớ thì thôi, không thì gg để xem kĩ cũng được)” Nhìn con vật không chênh lệch nhiều so với lòng bàn tay và mọc ra vô số xúc tu này, trên đầu Cổ Dục không khỏi hiện lên mấy dấu chấm hỏi.


Loài này thuộc hai chi và có sáu họ. Toàn bộ loài Ốc Anh Vũ đều được đưa vào danh sách động vật bảo vệ bậc nhất của quốc gia ngày mùng 9 tháng 10 năm 2006 gồm Ốc Anh Vũ Palau (Nautilus Belauensis), Ốc Anh Vũ New Caledonia (Nautilus Macromphalus), Ốc Anh Vũ Đốm Trắng (Nautilus Stenomphalus), Ốc Anh Vũ thường (Nautilus Pompilius). Được rồi, loài này cũng chỉ có thể thả được trong bể nước thôi. Sau này nếu có thời gian ra được biển thì sẽ thả nó đi để phóng sinh. (có 7 loài Ốc Anh Vũ tất cả, 3/7 loài đã bị tuyệt chủng)

Nhưng rõ ràng chỉ bằng hai loài này thì vẫn chưa được tính là toàn câu được sinh vật cổ. Cho nên sau đó, Cổ Dục thả toàn bộ 4 con cá Vây Tay và 9 con Ốc Anh Vũ đã câu được vào trong bể nước

Mà vận may của hắn dường như cũng đã hết mất rồi. Bởi vì lần kế tiếp, hắn câu lên được một con cá Tuyết Đại Tây Dương. Loài này mặc dù có cá tự nhiên, nhưng số lượng được nuôi dưỡng cũng không ít.

Ngoại trừ có mặt ở Thái Bình Dương thì ở Nhật Bản cũng được nuôi. Cho nên trước khi bán được tiền thì cứ vứt ở một chỗ là được rồi. Thứ duy nhất đáng để ý là thủy sản câu lên được giống nhau không ít.

Các lần tiếp theo cũng không khác cho lắm. Các loài Tôm, Bào Ngư Đen, tôm Hùm Úc, cua Tuyết...... Cũng không thiếu cá lớn.

Sau khi câu được không ít, Cổ Dục cũng mở ra cửa Ngư Trường, Trước khi đi, hắn đã rút cạn nước giếng ở trong đó. Bây giờ về rồi thì có thể bơm lại nước vào bên trong. Bơm xong rồi, hôm nay cũng đã có thể thả cá vào. Những loài hắn thích ăn như Tôm, Cua hay Bào Ngư được thả ở bể nước tầng hai. Trời lúc này cũng đã sáng hẳn rồi.


“Chú ơi!” Lúc 8 giờ, cổng nhà Cổ Dục bị gõ. Mở cửa ra xem thì phát hiện người tới không phải ai khác mà chính là Cổ Tú Tú và Lưu Phi Phi. Nhưng ngoại trừ hai đứa còn có mẹ của Lưu Phi Phi là Lý Vân Vân cũng tới.

“Ồ! Chị cũng tới nữa sao. Nào nào nào, mời vào nhà chơi.” Cổ Dục vừa mở cửa ra, Cổ Tú Tú cùng Lưu Phi Phi lập tức chạy vào trong nhà Cổ Dục. Hai cô bé bây giờ đã không còn khách sáo với Cổ Dục nữa, mà Cổ Dục thích nhất bọn chúng cũng chính là ở điểm này.

“Không được! Không được, ở nhà tôi còn có một số việc. Mấy ngày trước mầm lúa mới lên cần phải phân thành mô. Lần này tới đây, chủ yếu là để trả tiền mua quần áo của Phi Phi.” Nhìn thấy Cổ Dục, gương mặt xinh đẹp của Lý Vân Vân có một chút đắn đo cùng lo lắng, cô nhỏ giọng nói.

“Ài! Chỉ là mấy bộ quần áo mà thôi, cũng không có gì đáng giá. Tôi thật ra rất yêu thích hai đứa nhóc này, không cần tính toán như vậy.” Nghe xong lời của Lý Vân Vân, Cổ Dục lập tức xua xua tay, vẻ mặt không thèm để ý nói.

Nghe được lời nói của Cổ Dục, Lý Vân Vân lập tức càng đắn đo hơn.


Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện