Ngoại trừ rắn độc, bọn họ còn phát hiện không ít Rết độc, Nhện độc. Không thể không nói, rừng rậm nguyên sinh quả thực không phải nơi để vui chơi. Nguy hiểm rình rập ở khắp mọi nơi.
May là Cổ Dục và Cổ Kiến Quân đều là những bậc thầy sinh tồn. Mấy con vật này chưa đủ tuổi để đụng vào bọn họ.
Cứ đi trên con đường nguy hiểm tiềm tàng như vậy, bọn họ đã tới được điểm dừng chân tối nay. Đó là một căn nhà gỗ trong núi......
Nói thật, trong núi lớn đột nhiên có một cái nhà gỗ thế này, thật ra nhìn thoáng qua cũng rất đáng sợ.
Giống như là sợ ở trong này có cái thứ gì đó không sạch sẽ.
Nhưng đối với một người làm kiểm lâm và cũng từng là thợ săn mà nói, nơi này chỉ là một chỗ có thể nghỉ ngơi. Mà để làm được như vậy thì cũng đã tốn không ít mồ hôi và tính mạng của vô số người đi trước.
Đi tới trước nhà gỗ, Cổ Dục và Cổ Kiến Quân cầm lên nhánh cây rồi gõ gõ khắp nơi. Hành động này là để dọa chạy một số động vật nhỏ. Tiếp đến nghe bên trong một chút, xác định không có những thứ âm thanh nào khác, Cổ Dục mới cẩn thận đẩy cửa đi vào. Xác định không có người nào, Cổ Kiến Quân mới bắt đầu rải thuốc bột đuổi côn trùng. Mọi việc chuẩn bị xong xuôi tất cả thì trời cũng bắt đầu chập tối.
Trời Đông Bắc lúc này vốn dĩ vẫn còn sớm, nhưng vì là đã sắp tối, cộng thêm bốn bề đều là những cây đại thụ chọc trời nên sau khi mặt trời lặn qua ngọn cây, thì trời cũng rất nhanh tối.
Mặc dù bọn họ có chỗ để ở tối hôm nay rồi, nhưng còn chưa xác định xem rằng tối nay ăn gì. Nghĩ tới đây, Cổ Dục đột nhiên nghe thấy tiếng nước chảy.
“Ông Kiến Quân! Gần đây có phải là có dòng suối nhỏ hay không?” Nghe thấy cái âm thanh kia cũng không tính là xa, Cổ Dục lập tức mở miệng hỏi.
“Đúng vậy! Ở đằng phía sau đi thêm một dặm thì có một dòng suối nhỏ. Ông đang chuẩn bị đi bắt một chút cá đây. Mấy con cá ở trong núi này rất ngon. Hiện tại vẫn là mùa xuân, buổi tối ở trên núi nhiệt độ sẽ rất thấp. Uống một ngụm canh cá mới là sảng khoái.” Nghe được lời nói của Cổ Dục, Cổ Kiến Quân cũng cười nói.
“Để cháu đi cho, ông cứ ở đây nhóm lửa trước đi. Sau đó tìm một chút củi là được!”
“Được.” Nghe Cổ Dục nói vậy, Cổ Kiến Quân cũng không tranh việc với hắn.
Nguyên nhân cũng là vì cùng Cổ Dục đi dọc con đường, hắn đã nhìn ra được bãn lĩnh của Cổ Dục. Không ngờ rằng người trẻ tuổi này mà lại là một tên cao thủ ở trong rừng núi!
Hơn nữa lão cũng biết, Cổ Dục để cho lão đi nhóm lửa nhặt củi. Chủ yếu cũng là bởi vì thấy lão tuổi quả thực đã không nhỏ. Chuyện bắt cá cần phải đi vào trong suối, cảm giác bị ngâm nước lạnh đúng là không dễ chịu chút nào.
“Vua Núi, đi nào!” Nhìn thấy Cổ Kiến Quân đồng ý, Cổ Dục gọi Vua Núi đang nằm ngủ ở bên cạnh một câu. Tiếp đó một người một chó rời khỏi căn phòng nhỏ. Bọn họ đi ra phía sau nhà khoảng hơn một dặm thì đến con suối nhỏ.
Khi Cổ Dục đến nơi này thì sắc trời đã có chút tối. Hắn biết mình cần phải tiết kiệm thời gian. May mắn là trang bị của hắn rất tốt, đôi giày đang mang và bộ quần áo đều là loại chống nước. Nếu không may ngã vào trong nước thì cũng không thành vấn đề. Sau khi bước vào trong dòng suối nhỏ, Cổ Dục lập tức phát hiện ở đây có rất nhiều sinh vật ở trong nước. Không chỉ có tôm nhỏ còn có rất nhiều cá nhỏ.
Cá Tuế, đây là loài cá tự nhiên chỉ có ở vùng Đông Bắc. Loài cá này nằm trong danh sách những loài cá nổi tiếng ở tỉnh Hắc Long Giang. Kích thước không lớn, nhưng mang kho thì hết nước chấm.
Cá Cơm Mắt Đỏ, tên khoa học gọi là cá Cơm Châu u hoặc một cái tên mọi người thường hay gọi đó là cá Lúa Mì. Loại này cũng có rất nhiều.
Còn có một loại cá lớn hơn một chút, gọi là cá Rô Phi thuộc họ cá Chép. Chúng cũng có tên khác là cá Đen Đông Bắc, loại cá này có thể dài trên 10cm. Ở trong suối thì loài cá này vẫn là lớn nhất.
Trừ mấy thứ này ra, ở đây cũng có rất nhiều cá. Tuy cá không lớn nhưng hương vị cũng không tệ lắm, dựa vào trình độ của Cổ Dục việc bắt mấy thứ này cũng dễ như trở bàn tay.
Không bao lâu, hắn đã bắt được hơn 2 kg cá. Nhìn sắc trời đã hoàn toàn tối lại, bốn phía cỏ cây cũng đã dần yên tĩnh. Cổ Dục biết, sống ở trong núi cũng cần nước uống, cho nên hắn đổ đầy hai chai nước mang theo rồi xách mấy con cá rời đi.
Mà Vua Núi lúc này cũng đã chơi chán, nó lập tức đi theo Cổ Dục trở về căn nhà gỗ nhỏ.
Lúc Cổ Dục trở về thì phát hiện Cổ Kiến Quân đã mang về rất nhiều củi khô. Đương nhiên, với đống củi to này thì bọn họ chắc chắn sẽ không dùng hết được. Để lại chỗ này, cũng giúp những người đi rừng sau này cũng có củi dùng. Dựa theo sắc trời bên ngoài đã hoàn toàn tối tăm, Cổ Dục cũng đã xử lý cá con xong. Tiếp đó thì hắn bắt đầu chế biến món canh cá. Tất nhiên ngoại trừ canh cá hắn còn mang theo rất nhiều đồ ăn.
Ví như món khô bò hắn đang nướng, còn có bánh đêm qua hắn cố ý làm, trong ba lô đều mang theo rất nhiều. Chỉ dựa vào số thức ăn này thì hắn và Cổ Kiến Quân cùng với 5 con chó và cả Vua Núi có thể cầm cự mấy ngày cũng đủ. Huống chi, bọn họ không phải ngày nào cũng ăn bánh.
Bánh bột ngô kết hợp thêm canh cá, bữa ăn tối hôm nay cũng không phong phú. Nhưng ở trong rừng rậm ăn thế này cũng là tốt rồi. Tất bật chuẩn bị liên tục vậy là hết một ngày. Ở giữa có trợ thủ canh cửa, hai người ngủ ở trong gian phòng. Tuy nhiên, vừa ngủ được một lúc thì bên ngoài vọng đến một hồi tiếng sấm.
Không hẹn mà gặp, một trận mưa to thế là trút xuống vùng rừng rậm
Vốn dĩ nhóm Cổ Dục trước khi ra ngoài đã kiểm tra dự báo thời tiết, theo thông tin thì mấy ngày gần đây trời sẽ không mưa. Nhưng sự thật đã chứng minh, dự báo thời tiết đúng là không đáng tin cậy, quả đúng như lời đồn.
Thật ra, việc này cũng không có biện pháp, bởi vì nơi này là rừng rậm…
Mưa làm sao hình thành?
Chính là nước từ mặt đất bốc hơi lên cao, gặp không khí lạnh hội tụ sinh ra mây, tích luỹ đến mức độ nhất định thì sẽ thành mưa.
Hiện tại Đông Bắc đang là mùa xuân, lúc lạnh lúc nóng. Không ai biết cái đám mây nào sẽ có mưa, cho nên thật sự cũng không có cách nào để dự báo.
Cũng may ngôi nhà gỗ này không bị dột mưa, hơn nữa mưa cũng không kéo dài quá lâu.