Minh Tuệ nhướng mày, hỏi lại: “Quan trọng tới cỡ nào mà anh bỏ mặc vợ anh thế?”

Hữu Thịnh uống ca nước lạnh ừng ực, sau đó cất lại vào trong tủ và bảo: “Em toàn ở nhà thì sao hiểu được.”

Minh Tuệ hít một hơi thật sâu. Chắc có lẽ Hữu Thịnh quên mất cô cũng từng đã đi làm, không những vậy mà vô cùng có triển vọng tăng cấp lên làm quản lý thay vì chỉ là chức trưởng phòng nhỏ nhoi của anh ta. Khi ấy, ai làm công việc văn phòng mà chẳng có vài ba lần trong tháng được mời đi tiệc liên hoan. Nhưng quan trọng bạn có muốn đi hay không thôi và đi với mục đích gì.

“Chắc là em không hiểu thật. Hay có một người nào đó ở đó khiến anh muốn gắn bó hơn cả với vợ anh?” Cô châm chọc.

Thấy bóng lưng của Hữu Thịnh nhất thời giật nảy lên một cái trong vô thứ cũng đủ để Minh Tuệ hiểu lời của cô đã đâm vào tim đen anh ta.

“Nói xằng bậy gì đó.”

Minh Tuệ nhún vai, cũng chẳng muốn lật bản mặt của anh ta ra quá sớm. Kiểu gì anh ta cũng sẽ chối bừa chối bẩy.

“Ở nhà hoài khiến em hoang tưởng quá nhiều rồi đó. Em nên đi ra ngoài để học hỏi thêm đi.”

Hữu Thịnh chê bai vài câu rồi bỏ vào phòng. Minh Tuệ liếc nhìn theo, đúng thật thời gian không làm lòng người thay đổi mà chỉ lộ rõ lòng người mà thôi. Khi thấy núi khác cao hơn thì sẽ bắt đầu chê bai núi của mình.

Cô tiếp tục quay về công việc quét nhà của mình. Phía sau vậy mà lại vang lên tiếng bước chân lần nữa. Một hộp nhỏ được đưa tới trước mặt cô.

“Quà của em đây. Anh đã chuẩn bị sẵn rồi, chỉ là quên mất thôi.”

Hữu Thịnh nghĩ một chút xíu này có thể làm Minh Tuệ bớt lèm bèm và không còn nghi ngờ gì anh ta. Vì thế anh ta tự tin huýt sáo và đi vào trong phòng tắm. Nhưng anh ta nào nghĩ tới việc cô đã từng nhìn thấy thứ này.

Trong đoạn video mà Quỳnh Nga đăng lên có thể thấy rõ Hữu Thịnh chuẩn bị rất nhiều món quà ưu ái cho cô ta. Thứ trên tay của Minh Tuệ chính là thứ duy nhất mà cô ta chê bai. Vì nó đơn giản chỉ là một cây bút máy.

Quỳnh Nga chọn những món đắt tiền và quý báu. Cô ta sẽ không chừa bất kỳ cơ hội nào chỉ để khoe khoang trên trang cá nhân với dòng trạng thái:

[Có đồng nghiệp yêu thương thế này thật hạnh phúc.]

Ai có mặt ở đó nhìn qua một lượt cũng thấy được hình cô ta đăng lên chỉ toàn là những món quà trang sức đến từ Hữu Thịnh. Người ngoài đều hiểu mối quan hệ mập mờ này, chỉ có người vợ quanh năm ở nhà chăm lo cho chồng như cô mới ngu muội để bị cắm sừng.

Tuy nhiên, Quỳnh Nga sẽ không biết được cây bút này mới chính là thứ Hữu Thịnh nâng niu nhất. Anh ta đã chính tay khắc những lời yêu thương lên thân bút. Không cần phải nói cũng biết rõ anh ta muốn thể hiện sự cưng chiều của anh ta với cô ta bằng cách sến súa này. Nhưng cô ta không muốn nên thành ra nó là đồ bỏ đi để che mắt cô.

Nghĩ đi nghĩ lại cũng thấy thật buồn cười! Cô chỉ ở nhà làm nội trợ vậy cây bút bi này có tác dụng gì chứ? Để kí giấy li dị chăng? Minh Tuệ nhìn vào hướng nhà tắm đang vang lên tiếng chảy nước không ngừng thì đưa ra quyết định chọc tức cô nhân tình nhỏ này. Cô đặt chiếc bút ngay bên cạnh tấm ảnh vợ chồng, còn cố tình để mặt có dòng chữ yêu thương lên và ấn chụp. Đăng bức hình lên trang cá nhân, cô ghi kèm theo dòng trạng thái:

[Quà của chồng yêu tặng. Cảm ơn anh vẫn luôn yêu thương em như ngày đầu. Dù không phải là món quà đắt tiền nhưng lại chứa đựng hết những tâm tư tình cảm thế này cũng khiến em cảm động rồi.]

Minh Tuệ vừa đăng lên thì có không ít bạn bè thân thiết của cả hai vào ganh tỵ. Họ đều cho rằng cuộc sống gia đình của cô rất đáng ngưỡng mộ. Nhưng vì lúc trước cô chỉ toàn thể hiện ra những thứ tốt đẹp, còn mặt xấu bên trong nào ai hay biết.

Minh Tuệ vừa đăng dạng trạng thái, vừa đăng tin hai mươi tư giờ. Chưa đầy một phút sau, đã có không ít người lạ vào xem. Cô khá chắc một nửa số đó thuộc về Quỳnh Nga. Bởi vì cô ta đã không chịu nổi mà phản biện lại ngay trên trang cá nhân của cô ta:

[Khi bạn không có nhiều thứ để lựa chọn thì mới thấy món đồ trước mắt quý già. Nhưng nó cũng chỉ là thứ từng thuộc về người khác.]

Minh Tuệ đọc xong thì bật cười. Đúng thật cô ta chẳng có sự lựa chọn nào nên mới muốn đâm đầu vào người đã có vợ. Tuy nhiên, đây mới chỉ là một trò nhỏ mà cô chơi cho vui thôi. Sau này sẽ còn nhiều thứ khiến cô ta tức chết hơn.

Minh Tuệ đi vào trong bếp, bắt đầu lựa chọn hôm nay sẽ nấu món gì. Đợi đến khi Hữu Thịnh bước ra khỏi nhà tắm thì đã thấy cô chuẩn bị hết đồ đạc và cặp sách đi làm cho anh ta. Gương mặt anh ta bắt đầu có phần đắc ý.

Minh Tuệ ở phía sau vòng tay ôm lấy eo anh ta rồi thì thầm: “Em xin lỗi. Em đã quá lời với anh sáng nay.”

Tâm trạng anh ta bỗng tốt hơn vì lần nữa thấy cô xuống nước trước nên cũng quay lại ôm cô vào lòng: “Sau này em đừng nghĩ lung tung như thế nữa nhé.”

“Vâng, em có chuẩn bị cơm trưa cho anh. Anh nhớ đem theo.”
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện