-" Huynh biết chuyện gì xảy ra hay không ?"

Mặc Nguyệt vốn không nhớ chút gì, chỉ đành phải hỏi Mặc Kinh Phong. Nhưng đáng tiếc Mặc Kinh Phong cũng không biết gì, nói :

-" Huynh cũng không biết."

-" Vậy thôi, bây giờ chúng ta lập tức lên đường !"

Mặc Nguyệt cũng không để tâm lắm vấn đề sau đó xảy ra chuyện gì, xốc chăn xuống giường. Thân thể nàng đã không còn trở ngại, mọi vết thương trên người đều đã lành hẳn, không để lại vết sẹo. Mà Vô Diệm Tâm Liên lại được nàng thu vào tay. Mặc Nguyệt nhìn lòng bàn tay, nơi đó một ngọn lửa nóng bỏng đang cháy. Môi nàng nâng lên một nụ cười nhợt nhạt.

-" Chủ nhân, y phục của người !"

Mặc Kinh Phong vừa rời đi, Ngọc Thanh Nhã đã lon ton chạy tới, đưa cho nàng một thân y phục màu đen, trên đó thêu hoa văn một con rồng màu vàng vô cùng bắt mắt. Con rồng này không giống với bất kỳ con rồng nào, từng đường nét nhỏ đều được thêu vô cùng sống động, toả ra uy áp đế vương.

Miệng nàng giật giật, có chút khó hiểu nhìn Ngọc Thanh Nhã :

-" Vì sao lại là Kim Long ?"

Đây chẳng phải là Kim Long mà hoàng đế hay thêu trên long bào hay sao ? Mà nàng cũng đâu có ý định làm hoàng đế.

-" Đây là Hoàng Kim Thánh Long, chủ nhân đừng có nhầm với mấy cái Kim Long khác !"

Hoàng Kim Thánh Long ? Mặc Nguyệt khẽ vuốt ve con rồng, Hoàng Kim Thánh Long, không phải nàng không biết những con rồng truyền thuyết này.

Tương truyền rằng Hoàng Kim Thánh Long là con rồng mạnh nhất Tiên giới, ngàn năm mới sinh ra một con và là chúa tể của loài rồng, không giống với Kim Long, tuy cùng một màu vàng nhưng Hoàng Kim Thánh Long không những thực lực hủy thiên diệt địa mà còn khủng bố đến mức không một ai có đủ khả năng ngăn cản nó.

Long bào mà các vị đế vương khoác trên người là Kim Long, không ai dám cả gan thêu lên y phục một con Hoàng Kim Thánh Long. Kim Long là vương, nhưng Hoàng Kim Thánh Long là chúa tể, là sự tồn tại cao nhất và không bất kỳ kẻ nào có thể với tới.

Thêu trên y phục là Hoàng Kim Thánh Long, có phải quá khoa trương rồi không ?

-" Y phục này...."

Mặc Nguyệt có chút chần chừ.

-" Chủ nhân..."

Ngọc Thanh Nhã chớp chớp đôi mắt to tròn nhìn nàng, hi vọng nàng mau mau mặc đi.

Được rồi, nàng có vẻ cũng không thể kháng cự nổi khuôn mặt non nớt đáng yêu này của Ngọc Thanh Nhã, không phải chỉ là một bộ y phục thôi sao, nàng mặc là được chứ gì !

Mặc Nguyệt không quan tâm nữa, xoay người đi thay y phục, lúc này nàng không thể thấy đáy mắt Ngọc Thanh Nhã loé lên tia sáng mỏng manh, vụt qua rồi lập tức biến mất. Chỉ có Ngọc Thanh Nhã và Kỷ Nhất Xuyên biết, y phục đó vì sao thêu Hoàng Kim Thánh Long, bởi vì nó được làm từ vảy của.....Hoàng Kim Thánh Long.

______________________

Hồn Độn đã rời khỏi nơi đó, Vô Diệm Tâm Liên không còn thì không còn bất cứ thứ gì đủ sức giam cầm Hồn Độn. Điều này phải nói đủ thuận tiện cho việc ba người Mặc Nguyệt rời khỏi hang động. Không cần thiết phải tốn sức đánh với dị thú thượng cổ, đương nhiên ba người rất vừa lòng thả chậm bước chân, thong thả vượt qua hang động.

Trên đường đi, Mặc Nguyệt sờ sờ y phục, vừa vặn với cơ thể, mặc thật thoải mái, còn rất thuận tiện, nàng cảm thấy y phục này vô cùng tốt. Nhưng nàng đột nhiên nghĩ tới cái gì đó, quay đầu hỏi Vân Nhược Vũ và Mặc Kinh Phong :

-" Nhược Vũ, ca ca, tên Vụ Ô đó với hai người có quan hệ gì ?"

Vân Nhược Vũ và Mặc Kinh Phong có chút sửng sốt, Vân Nhược Vũ không trả lời nàng, cúi đầu suy tư, mà Mặc Kinh Phong do dự một chút, vuốt ve tóc Vân Nhược Vũ nói :

-" Vụ sư huynh rất tốt, nhưng huynh vẫn cảm thấy huynh ấy có gì đó không đúng."

Ôn nhu nhã nhặn, thiên tài, Vụ Ô không những tốt về thiên phú mà tính cách cũng rất tốt, nhưng lại tốt đến mức khiến Mặc Kinh Phong khó tiếp xúc với người này, có chút gì đó vừa giả tạo vừa chân thực đến không thể hiểu nổi.

-" Vụ Ô...trước khi muội quen biết Phong ca ca, Vụ Ô từng nhiều lần dụ dỗ muội song tu với y."

Vân Nhược Vũ lúc này mới ngẩng đầu lên, có chút ngượng ngùng nói ra. Mà lời nàng làm Mặc Nguyệt nheo nheo mắt nguy hiểm, tên Vụ Ô này....

Mặc Kinh Phong cũng không có sắc mặt tốt gì. Song tu ? Khi hắn quen biết Vân Nhược Vũ, nàng bất quá chỉ là một tiểu nữ hài mười hai mười ba tuổi, vậy mà Vụ Ô lại dụ dỗ nàng cùng y song tu ?

-" Thể chất của muội có chút đặc thù, là Song Tu Thể, khi song tu có thể giúp hai bên đề thăng thực lực."

Vân Nhược Vũ lại nói tiếp.

-" Vân Cảnh Tuyết cũng có thể chất đó."

Mặc Nguyệt nhíu mày, giờ thì nàng đã hiểu vì sao Vụ Ô mang Vân Cảnh Tuyết đi, lúc Mặc Kinh Phong tát Vân Cảnh Tuyết hộc máu, mùi của máu Vân Cảnh Tuyết có chút không giống người thường, sau khi cùng Kỷ Nhất Xuyên thảo luận qua, mới biết Vân Cảnh Tuyết có Song Tu Thể. Chỉ cần hai người giao hợp, thực lực sẽ nháy mắt tăng nhanh.

Vân Nhược Vũ đã được Mặc Kinh Phong cướp tới tay, Vụ Ô lúc đó có lẽ muốn mang nàng đi, nhưng sau đó phát hiện Vân Cảnh Tuyết cũng có thể chất đặc biệt đó mới từ bỏ Vân Nhược Vũ, thay vào đó là đưa đi Vân Cảnh Tuyết.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện